TÌNH SỬ ANGÉLIQUE TRỌN BỘ - Trang 4192

trừng phạt bất kỳ lúc nào thì họ cũng có thể cho phép mình kiên
tâm chờ đợi. Và như thế, ngày này qua ngày khác, còn để cho chúng em
được sống là họ đã tặng cho chúng em một món quà vô giá. Bởi lẽ mỗi một
giờ con người ta được sống hạnh phúc sẽ xây nên thành Giêrudalem trên
thiên đình.
- -- -- -- -- -- -- -- --
Hai người đàn bà còn phải gói ghém mấy thứ quần áo, Perắc và Côlanh
Paturen đã đứng ra thương lượng với thuyền trưởng của một con tàu sẽ ra
khơi vào lúc triều lên và đưa họ đi...
Nàng để cho họ ra đi. Nàng định bảo họ hãy bỏ những chiếc mũ chụp cao
bó chặt lấy đầu của họ ra để có thể trôngthấy lại họ một lần nữa với những
mớ tóc vàng óng buông thõng xuống trên bờ vai, để đinh ninh đây chính là
họ, những thiên thần đã đến với nàng vì mọi việc rồi sẽ bị xóa nhòa và một
ngày kia nàng sẽ tự hỏi phải chăng nàng đã nằm mơ thấy họ? Nhưng nàng
không dám nói ra vì Abighen có mặt ở đấy, và nàng không biết người đàn
bà này nghĩ như thế nào.
Nàng nhìn hai người đàn bà đi xuống đường cái, hai bóng hình mảnh khảnh
đội mũ trùm đen. Họ đi, về với những người dị giáo có thể là đã hóa điên,
với hai bàn tay không...
Angiêlic kiệt sức, ngồi thụp xuống chiếc ghế dài kê cạnh bàn.
- Ôi, Abighen, tôi van chị, chị hãy nói cho tôi biết, chị nghĩ gì về hai người
đàn bà này?
Đáp
lại câu hỏi của nàng là tiếng khóc nức nở. ngước mắt lên nàng thấy người
bạn gái của nàng hai tay đang ôm mặt. người đàn bà trẻ theo đạo Tin lành
của : La Rôsen phải mất một lúc lâu mới cầm nổi nước mắt.
Cuối cùng chị ta ngẩng đầu lên.
- Xin Chúa xá tội cho con, xin Chúa xá lỗi cho con, vì đã phán xét họ. Tôi
nghĩ rằng... tôi tin rằng chính là vì họ mà trong kinh thánh đã viết "Ta đưa
các người đi như đưa những con cừu vào giữa bầy sói..."

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.