TÌNH SỬ ANGÉLIQUE TRỌN BỘ - Trang 436

một lớp men trắng. Anh ta khẽ buông một tiếng nguyền rủa và cúi sát người
nàng hơn.
- Cô có muốn làm bà hoàng của tôi không? Thật đấy, tôi nghĩ có thể đi xa
tới mức ấy.
- Anh có hứa giúp tôi giết một người nào đấy không? - Nàng hỏi.
Tên cướp ngửa đầu ra phía sau cười khùng khục một cách rùng rợn:
- Mười, hai mươi đứa, tùy ý cô muốn. Cô chỉ việc chỉ rõ đứa nào, tôi thề
răng chỉ từ giờ cho tới trước khi tảng sáng, thăng cha đó sẽ bị đâm lòi ruột
trên đường phố.
Hắn nhổ vào lòng bàn tay mình và chìa tay ra cho nàng.
- Bắt tay đi! Cho xong cuộc mặc cả.
Nhưng nàng chắp hai tay lại sau lưng, lắc đầu:
- Chưa vội.
Tên kia thề độc một lần nữa rồi bỏ đi, nhưng mắt vẫn dán vào nàng:
- Cô bướng bỉnh. Nhưng tôi thèm muốn cô. Tôi sẽ chiếm được cô.
Angiêlic đưa bàn tay lên trán. Kẻ nào cũng đã nói đúng những câu thèm
khát kinh tởm như vậy. Nàng không thể nhớ ra.
Một cuộc xô đẩy diễn ra trong đám du đãng ăn mặc giả lính. Cuộc diễu
hành của đám ăn mày đã xong, đến lượt bọn cướp. Bây giờ xuất đầu lộ diện
những
bọn ác ôn nhất của kinh đô: bọn cắt túi, bọn giật áo, bọn giết người thuê,
bọn bẻ khóa trèo tường, và xen lẫn với chúng có những học sinh và người
đầy tớ cũ ăn chơi sa đọa. những tù khổ sai cũ, cùng một loạt người nước
ngoài trôi dạt đến đây do chiến tranh: người Tây Ban Nha, Ailen, Đức,
Thụy Sĩ và người Bôhêmiêng.
Bỗng bọn tay sai tin cẩn của Hành-khất-Đại-đế cắt ngang một lối đi qua
đám đông bằng cách lấy roi quất mạnh trước mặt, mở đường đi thẳng đến
nấm mồ mà Angiêlic đang dựa vào. Lão Giăng-Râu xám dẫn đầu bọn
chúng.
- Đức vua âm phủ hỏi cô gái này là ai? - Lão già chỉ tay vào nàng hỏi.
Rôđôgôn đưa tay kiên quyết ôm lưng nàng thì thầm:
- Đứng cựa quậy, để mặc tôi lo liệu.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.