TÌNH SỬ ANGÉLIQUE TRỌN BỘ - Trang 4394

khẩu rồi!". Mụ ta vừa nói thế và cười khùng khục. Cái cười mới ghê tởm
làm sao!
Vậy là em sẽ không bao giờ còn được chạy nhẩy, cười đùa nữa. Đầu óc em
mụ đi. Tim em như tan ra thành nước. Thỉnh thoảng em chợt cảm thấy như
em chìm lỉm xuống đáy một hồ nước. Rồi sau đó em lại nổi lên và khi đó
em tỉnh lại và nhớ ra được ít nhiều.
Thời gian vẫn trôi... Trời bên ngoài dần dần tối.
Ônôrin nghe thấy tiếng ồn ào, cười đùa bên ngoài vẳng vào và trong tất cả
những âm thanh náo nhiệt ấy em vẫn phân biệt được một giọng cười! Giọng
cười độc ác.
"Chúng" sắp đến.
"Mình đang muốn chết đi!"
Cửa mở.
A! Không phải cửa mà là thanh ván tường và Ônôrin nhận ra một bóng
người lách vào. Em nhận ra bạn gái
của em, người thổ dân da đỏ mà em vẫn cùng chơi đùa ở trường, tên là
Catêrin.
"Catêrin! Catêrin! - Em định kêu lên - Hãy cứu tôi với.
Nhưng tiếng kêu thầm trong đáy lòng ấy của bạn cô bé da đỏ không nghe
thấy và cũng không nhìn thấy Ônôrin. Trong túp nhà này quá tối tăm.
- Bạn ấy mắt kém lắm... Bạn ấy sẽ không nhìn thấy mình!... Nghĩa là mình
vẫn phải chết...
Trong cơn tuyêt vọng, em lẩm bẩm: "Bạn ấy không nhìn thấy được mình...
Bạn ấy không nhìn thấy mình được...". Và em bỗng vui lên đến cùng cực
khi nhận ra rằng cô bạn gái da đỏ kia vào đây là vì em, để cứu em.
Sờ soạng trong bóng tối, cuối cùng Catêrin đã lần thấy cô bạn Pháp nhỏ tuổi
và khẽ mỉm cười thích thú.
Bên ngoài, tiếng chân người và tiếng cười đùa vang đang tới gần.
Catêrin ra hiệu cho Ônôrin im lặng và đi theo. Nhưng thấy Ônôrin không cử
động nổi, cô bé da đỏ nhấc bạn lên bằng đôi cánh tay mảnh mai.
Những tên đến ngoài cửa còn mải hí hửng sắp được hành hạ cho đến chết
một nạn nhân nhỏ bé, chưa vội mở khoá để vào. Đi đâu mà vội ? Con bé

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.