TÌNH SỬ ANGÉLIQUE TRỌN BỘ - Trang 4439

theo con đường tu hành. Cô đang bước dần vào cái tuổi ở đây là "khó
khăn".
- Canto, chúng ta là người nhà, thoải mái với nhau được chứ ?
- Đồng ý!
Mari Angiơ đứng dậy, lấy một tấm da thú cỡ lớn, đắp lên người Canto và
ngay sau đấy cô chui vào, quàng tay ôm cậu, gối đầu lên vai cậu một cách
tin cậy.
- Nghĩ gì thế, Canto ?
- Nghĩ đến cuộc chiến đấu ngày mai - Canto đáp và nằm thẳng, mắt nhắm
lại. Cậu thấy cặp vú của Mari Angiơ áp vào ngực cậu.
Mari Angiơ không hỏi thêm, ôm chặt lấy Canto, ngủ thiếp đi.
31

Phu nhân Gôrextat, tên thật là Ambroadin Môđribua giận dữ nhìn xung
quanh.
Mụ đứng trước tấm gương điểm trang cỡ lớn, thỉnh thoảng liếc vào, thấy
khuôn mặt của mụ xa lạ và cho đến nay mụ vẫn không làm sao quen được.
Mụ đã dùng phấn hết sức khéo léo trát lên da mặt, kéo những lọn tóc xuống
thái dương và má, cổ che những vết sẹo mà phấn cũng không sao xoá đi
được.
Mụ
đứng đó, giữa toà nhà sang trọng, xây bằng đá mà giới quan chức ở
Mônrêan mời vợ chồng mụ đến nghỉ. Mặc dù phải công nhận toà nhà được
trang trí những đồ đạc quý giá và tiện nghi, từ hôm biết Angêlic đã từng
nghỉ ở đây, mụ giảm hẳn đi nỗi thích thú.
Việc con bé Ônôrin biệt tăm khiến mụ thấy là một điềm gở.
Mụ bắt đầu thấy mảnh đất này như thể cưỡng lại mụ.
Mụ hiểu rằng những nơi cách xa thủ đô Kêbếc còn khó khăn cho mụ hơn.
Mụ đã thấy qua kinh nghiệm hôm đến Gunxbôrô rồi. Nhưng ngay ở
Mônrêan này mụ cũng thấy như mình bị bó tay. Một nỗi buồn làm mụ ngứa
ngáy chân tay: mụ thèm được hoạt động, được thi thố thật nhiều mưu mẹo,
thủ đoạn tinh vi, thâm độc.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.