TÌNH SỬ ANGÉLIQUE TRỌN BỘ - Trang 4456

Sáclơ Hăngri mở to mắt và ngay lúc đó nàng đã thấy trong đó ánh lên vẻ
tinh ranh.
- Trời hôm nay không lạnh lắm. Mấy mẹ con ta ra xem thử những cái bẫy
của bác Laimơn Oaitơ, liệu có con thú nào mắc vào không?
Sáclơ Hăngri và hai đứa em sinh đôi reo lên mừng rỡ. Phải ru rú trong ngôi
nhà pháo đài này, chúng rất ngứa ngáy chân tay. Được buổi trời bớt lạnh
như thế này, được ló ra ngoài thì còn gì bằng.
Angielic hiểu rằng, các con thèm ra ngoài không phải chỉ để chạy nhảy nô
giỡn mà trước hết vì chúng được nhìn thấy khung cảnh quen thuộc bao
quanh.
Đối với chúng, đây vẫn là Vapaxu. Angielic biết cách bỏ qua những cảnh
cháy xém và đổ nát để hình dung ra được khung cảnh quen thuộc của mảnh
đất thân yêu này.
Mấy
đứa con nàng có lý khi chúng lý lẽ rằng, những năm tháng sống ở Vapaxu
sẽ không bao giờ có thể quên được.
Cha chúng, bá tước đờ Perắc vẫn thường nói với các con rằng "Cha sẽ xây
dựng ở đây một vương quốc cho các con!" Thật ra trên vùng đất mới này từ
"Vương quốc" không thích hợp mà phải dùng từ "cộng hòa". Đây là một
nước Cộng hòa xinh xinh. Và bọn trẻ vào các buổi tối thường hay bầy ra trò
"Nước cộng hòa xinh xinh" để chơi với nhau.
Nàng hay hỏi các con:
- Những ai sống trong nước Cộng hòa nhỏ xíu của chúng ta?
Thế là bọn trẻ lần lượt kể ra tên tất cả những ai chúng yêu mến. Những tên
người dễ nhớ đã hết, chúng cố nghĩ thêm những tên ít thân thiết hơn nhưng
cũng vẫn là những người chúng tin cậy và yêu mến.
Và Sáclơ Hăngri vẫn làm phiên dịch mỗi khi hai đứa em sinh đôi nói những
từ Angielic không hiểu.
- Hai em con nói đến bác Gôlanh đấy, mẹ ạ. Rồi về con chó sói Vônvêrin,
về con Grenadin...
Nàng nhắc thêm để chúng nhớ ra nhiều người khác nữa.
- Các con quên bác này, các con không nhớ cô kia? Vân vân và vân vân..

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.