TÌNH SỬ ANGÉLIQUE TRỌN BỘ - Trang 4478

quanh ngôi pháo đài cũ này vẫn nguyên vẹn, trắng phau và không một vết
gợn. Rõ ràng đã từ lâu không một bàn chân người hoặc chân thú đặt chân
lên đó.
Angielic nhìn rất lâu vào khóm
cây tạo thành một vệt sẫm ngay gần ngôi nhà. Vệt sẫm này như thể đang di
động rất chậm về phía nàng. Nhưng nó vẫn chỉ là một khóm cây.
Tuy cảm thấy hy vọng tiêu tan, nàng vẫn luyến tiếc chưa muốn quay xuống
nhà, cố nhìn thêm vào những điểm chưa nhìn thật kỹ. Và đúng lúc đó nàng
nhận ra một vật sẫm: con hoẵng thật. Nó thận trọng bước ra khỏi chỗ nấp,
lo lắng nhìn xung quanh.
Khi ra đến mặt tuyết, bóng trăng chiếu vào nó tạo thành một vệt sẫm kéo
dài trên nền trắng.
Con thú vẫn dè dặt đi từng bước, mắt cảnh giác ngó quanh. Đằng sau nó,
một vệt đen nữa tách khỏi mảng đen của cánh rừng.
- Hai con! Hai mẹ con! Một con hoẵng cái và một con hoẵng con!
Angielic chọn một chỗ tối, nhẩy từ trên mái bằng xuống mặt tuyết lúc này
khá cao. Nàng rơi xuống nhẹ nhàng. Tuyết xốp khiến nàng cảm thấy như
nhẩy vào nệm lông. Rón rén đến gần, nàng tính bắn con mẹ trước, còn con
con sẽ liệu sau.
Angielic đã lần tới được bìa rừng. Hai mẹ con chú hoẵng vẫn không biết gì
hết.
Angielic thấy như có những mũi kim đâm lên da mặt. đó là những giọt mồ
hôi đóng lại thành băng ngay sau khi bắt đầu chảy ra. Rồi nàng thấy khát vô
cùng. Lưỡi nàng se lại và nàng vội bốc một nắm tuyết bỏ vào miệng.
Miệng nàng lạnh
buốt. Nỗi đau ấy vậy mà lại tốt. Nó làm nàng tỉnh táo để tính toán một cách
sáng suốt. nàng hiểu rằng cần đi từng bước hết sức thận trọng và giữ cho
cánh tay không được run.
Nàng đang cân nhắc, khoảng cách này có thể bắn trúng con vật không khó
khăn gì, nhưng chưa thật ăn chắc. Nàng tính tiếp cận thêm chút nữa. Nhưng
đúng lúc ấy, con hoẵng mẹ hình như linh cảm thấy điều nguy hiểm, đã thở
dốc và nhấc vó định chạy.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.