TÌNH TRÊN ĐỈNH SẦU - Trang 141

Cung Thị Lan

Tình Trên Đỉnh Sầu

Chương Hai Mươi Hai

Xuyên ánh mắt qua khung sắt của chiếc cửa sổ nhà ông Huy xuống căn
nhà lụp xụp thấp dưới những lùm cây và các ngọn dừa cao trong khu vườn
nhà bên cạnh vườn của ông Huy, ông Hoàng nói:
- Sau mấy chục năm mà nhà anh Nghĩa vẫn như xưa!
Bà Thu chép miệng:
- Tệ hơn lúc chị Nghĩa còn sống là khác! Có một thân một mình, không họ
hàng thân thích lại phải nuôi mẹ, nuôi con thì ảnh làm gì được chớ? Tiếng
là có vợ đẹp nhất làng và có tiếng đào hoa nhất làng nhưng vợ chết sớm
nên phải ở trong cảnh gà trống nuôi con cũng như không!
Ông Hoàng quay lưng lại, nhìn quanh nhà rồi nói với bà Thu bằng một
giọng ôn hòa và biết ơn:
- Anh không ngờ em giỏi như vậy! Đã xây được hai căn nhà lớn ở
Sài Gòn lại còn sửa sang nhà cho gia đình mình được như vầy!
Ông Huy đang nhấp trà trong yên lặng, nhướng mắt hỏi với vẻ ngỡ ngàng:
- Nói như vậy bộ không phải em đã gửi tiền về xây lại nhà từ đường này
sao?
Ông Hoàng bối rối:
- Dạ không, em đâu ... không phải em gửi tiền.
Sở dĩ ông Hoàng lúng túng bởi vì ông không biết trả lời như thế nào để
thỏa mãn nghi vấn của ông Huy khi ông biết rõ tính tình của người anh đầu
của ông rất thâm trầm và cực đoan và bởi vì ông linh tính có điều gì bất ổn
trong sự kinh ngạc về một điều gì đó mà ông Huy vừa phát hiện ra. Dù là
thế, ông Hoàng không thể nào nhận bừa sự việc mà ông đã không thực hiện
cũng như không hề có ý định thực hiện khi còn ở Mỹ. Ông thường lý luận
với ông Thương và ông Tiến rằng “Gửi Mỹ Kim về Việt Nam là hình thức
gián tiếp giúp kinh tế Cộng Sản Việt Nam phát triển chứ chẳng được ích lợi
gì!” và thường bàn ra khi nghe các cô thợ bàn chuyện gửi tiền về Việt Nam
rằng “Ở Việt Nam đâu phải chạy tiền hàng tháng để trả tiền nhà như ở đây
mà mấy đứa cứ lo gửi tiền về hoài vậy? Hơn nữa trời cho mỗi người hai

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.