TÌNH TRÊN ĐỈNH SẦU - Trang 220

buồn khổ vì sự ra đi của bà cụ nên còn lưu luyến ở Việt Nam thêm vài
ngày, bà Kim Cúc đã nhờ ông Hoàng lo giấy tờ gia hạn cư trú và hoãn vé
máy bay thêm lần nữa. Nhưng, đến ngày cả gia đình chuẩn bị lên đường,
ông cụ Đức dứt khoát ý muốn ở lại Việt Nam luôn cho đến ngày cuối cuộc
đời để được chôn cạnh mộ bà cụ Đức thì bà rơi ngay xuống vực chán
chường và thất vọng. Điều mà bà Kim Cúc thất vọng nhiều nhất nơi ông cụ
Đức là bà không thể nào ngờ một người đã từng làm cho ban Chiêu Hồi, đã
từng giáo dục cho những người lầm đường lạc lối hồi chánh với chính
nghĩa Quốc Gia lại là người bằng lòng ở lại với một đất nước mà ông đã
quyết định chia tay cách đấy mười bảy năm và sinh sống với những người
mà cách đó hai mươi lăm năm ông đã từng giáo dục khuyên nhủ họ theo
con đường chánh hơn là tà. Tự tưởng tượng mình là ông để hiểu lý do của
điều ông muốn, bà Kim Cúc xót xa nhận ra rằng nơi chôn nhau cắt rún là
nơi thu hút mãnh liệt trái tim người Việt tha hương hơn mọi thứ trên đời.
Hơn nữa, bà biết rõ là đối với ông cụ Đức, Việt Nam không những là mảnh
đất yêu thương mà ông muốn quay trở về ở luôn mà là nơi ông có thể viếng
thăm nấm mồ của người vợ yêu dấu của ông. Không gì hơn thế, ông sẵn
sàng chấp nhận sự bàng quan với sự đời xung quanh để thực hiện ước
nguyện duy nhất của riêng mình.
“Tung cánh chim tìm về tổ ấm. Nơi sống bao ngày giờ đằm thắm. Nhớ
lúc chia ly ngại ngùng bước ra đi, luyến tiếc bao ngày xanh. Tha thiết mong
tìm về bạn cũ, nhưng cánh chim mịt mùng bạt gió. Vắng tiếng chim xanh,
ngày vui hót tung mây, mơ khuất xa xưa nghìn phương...”
Bài hát Ngày Về mà đài phát thanh Tâm Lý Chiến thường kêu gọi bao
nhiêu người hồi chánh viên trở về với với chánh nghĩa Quốc Gia ngân nga
trong đầu khiến bà Kim Cúc ngẩn ngơ với hình ảnh của những cánh chim
trong bài hát. Trong những cánh chim ấy, cánh chim già của người cha thân
yêu của bà đã mỏi mệt quay cánh trở về quê cũ mà chẳng màn đến những ý
nghĩ nặng nề đang đè nặng trong tâm trí của người con gái đang còn tha
hương của ông. Tuy nhiên, trong cảm giác mất mát ê chề, bà Kim Cúc đau
khổ nhận ra mình cũng là một trong những cánh chim kia nhưng vô vọng
tìm nơi ngừng đậu. Trong thâm tâm, bà không nghĩ đến chuyện ngừng bay

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.