TÌNH TRÊN ĐỈNH SẦU - Trang 26

công bố hôn nhân, ông Hoàng đã khuyên bà dọn lên Boston sống để được
trợ giúp đặc biệt của bạn ông hiện đang cư ngụ tại đó. Tin tưởng và hy
vọng sẽ được thuê nhà cùng với gia đình người bạn của chồng trong khi
được sự giúp đỡ, bà đã thuận lòng với ông Hoàng dọn lên miền Đông Bắc
của nước Mỹ. Ngờ đâu, khi đến thành phố Boston cả chồng bà và bà mới
hiểu ra lời đề nghị của ông bạn kia chỉ là một lời mời khách sáo cho nên vợ
chồng bà đã phải đùm túm nhau thuê căn phòng chật hẹp tại khu tồi tàn
nhất ở Boston để cư trú. Bà còn nhớ rõ ngày thằng Phụng, đứa con đầu của
bà ra đời, ông Hoàng phải đi từ sáng sớm đến tối mịt vì công việc rửa chén
trong khách sạn R. và các lớp học Anh Ngữ của ông, còn bà thì ở nhà chăm
sóc nó trong bầu không khí đầy mùi thức ăn nồng nặc. Bốn bức tường gò
bó và chật hẹp của phòng thuê cộng thêm cái bếp nhỏ ngay trong phòng đã
gói trọn bao nhiêu “mùi kho chiên xào nướng ninh hầm” và ảm chặt chúng
vào trong áo quần, mền gối kể cả tóc và toàn bộ thân thể của các thành viên
trong gia đình bà. Kinh nghiệm thực tế đã cho bà hiểu cái “mùi kho chiên
xào nướng ninh hầm” ấy là mùi “không được ưa thích”, và là một trong
những “mùi nghèo” ở Mỹ. Bao nhiêu lần nhận những cái chau mày và né
tránh của những người đứng gần hay ngồi gần trên xe buýt, bao nhiêu lần
bị choáng váng và ngạt thở khi vừa mở cửa về căn phòng trọ, và bao nhiêu
lần nhăn mặt khi hôn cậu bé Phụng, rồi đến khi hôn cô bé Loan đã cho bà
bấy nhiêu lần thấm thía với “cái mùi nghèo” ảm chặt trong người. Cái
“mùi kho chiên xào nướng ninh hầm” ấy, dù đã làm bà đau lòng và xót xa
bao nhiêu bận, dù đã được giảm bớt độ nồng bởi những cánh cửa sổ mở
rộng và mùi nước thơm xịt trong phòng bao nhiêu lần, đã dai dẳng bám
chặt theo bà từ Hoa Thịnh Đốn, Massachusette, rồi đến California. Sau hơn
mười hai năm thành đạt tại tiểu bang Maryland, “mùi nghèo” ấy ngỡ đã
chết từ lúc nào, nào ngờ nó lại đưa bà về thời gian cùng cực của quá khứ và
khiến bà hiểu thấu được hoàn cảnh đang sống của người thanh niên hơn.
Đôi mắt chăm chăm của người thanh niên dán chặt trên khuôn mặt thất thần
của người đàn bà. Anh ta nói:
- Chị bị cảm gió rồi.
Không nghe người đàn bà nói gì, ngoài những tiếng ho khan vang khô từng

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.