TÌNH TRÊN ĐỈNH SẦU - Trang 272

Nghiêng đầu sang hướng khác và vùng ra khỏi vòng tay của người thanh
niên, bà Kim Cúc run rẩy nói:
- Hãy buông chị ra! Chị hẹn em đến đây chỉ ngoài mục đích trả cuốn
nhật ký của em mà thôi!
Người thanh niên bỡ ngỡ:
- Chị đã đọc hết cuốn nhật ký của em chưa?
- Không đọc hết, chỉ một trang đầu thôi. Nhưng... không cần đọc nữa.
Chúng ta không thể đi ngoài trật tự của xã hội. Tình yêu phải đặt trên trách
nhiệm chứ không phải là một sự buông thả! Bà Kim Cúc nói với cái lắc
đầu rồi cúi đầu.
Người thanh niên hỏi:
- Vậy chị ra đây làm gì?
Không trả lời, bà quay mặt ra sau nhìn hai cánh cửa sắt màu đỏ đàng
sau lưng. Hai cánh cửa đỏ như hai bàn tay khổng lồ với hai chữ dừng lại
nhắc nhở bà phía trong ấy là các lớp học của trường tiểu học W, nơi đã dạy
dỗ con gái bà với bao nhiêu điều hay ý đẹp, những điều trái ngược với
quyết định nông nổi nếu có của bà. Vất bỏ những ý nghĩ yếu đuối còn lại
trong ý nghĩ, bà ngẩng cao đầu nói quả quyết:
- Chị ra đây không ngoài mục đích khuyên em đừng nên đeo đuổi tình
yêu bồng bột nữa!
Người thanh niên cúi gập lưng, ngồi phệt trên đám cỏ như người vừa
bị trúng thương. Ngước lên nhìn người đàn bà với ánh mắt nửa oán hờn,
nửa tê tái, anh ta nói:
- Em không cần chị khuyên điều gì cả vì tình yêu của em không phải
là tình yêu bồng bột.
Não nề, anh ta gục đầu trên đầu gối:
- Chị hãy đi đi! Hãy về đi! Hãy về đi!
Thoạt đầu bà Kim Cúc bối rối trong vài giây, sau đó bà mở xách của
mình ra lấy tập nhật ký đặt bên cạnh chỗ ngồi của người thanh niên rồi lặng
lẽ quay bước xuống đồi. Thảm cỏ dưới chân bà như đang bị cháy úa bởi
ánh nắng gay gắt của mặt trời và con đường dẫn về nhà bà như dài ra, hun
hút thêm và thăm thẳm đến vô tận. Trong ánh nắng rực đỏ của trời hạ, bà

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.