TÌNH TRÊN ĐỈNH SẦU - Trang 67

của cô do bởi tiền kiếp ông bà tổ tiên của cô hành hạ những kẻ nô lệ da
màu cho nên đến đời cô phải làm cực khổ để trả bù lại những sức lực mà tổ
tiên của cô “đã vay”.
Sự lập đi, lập lại nhiều lần về quả báo do ông bà để lại và về “công việc tôi
mọi” hàng ngày của cô Minh đã làm cho cô Liên khó chịu. Cô Liên, có tên
Mỹ là Lucy, và là người có thân hình đẫy đà và tròn trịa nhất trong đám
thợ, đã cằn nhằn cô Minh rằng công việc chà rửa, cắt móng, xoa bóp tay
chân cho khách mà cô Minh làm chẳng khác gì công việc mà cô làm hàng
ngày nhưng cô là người Việt lai Mỹ da đen thì tổ tiên cô có nợ gì với người
nô lệ da đen kiếp trước mà cô phải trả cho những người cô đang làm. Cô
Liên không bao giờ tin vào tiền kiếp nhưng lại tin vào số phận sướng khổ
của con người. Cô thường nói là cuộc đời con người là do trời định và con
người phải chấp nhận số phận trời ban cho mà không nên than vãn điều gì.
Trong khi cô Minh oán trách người mẹ ruột và thương tiếc người mẹ nuôi
không còn sống để cô đền đáp công ơn nuôi nấng thì cô Liên đã “giảng
đạo” cho cô Minh rằng bất cứ người mẹ nào cũng thương con nhưng vì
hoàn cảnh éo le nên đành phải lâm vào cảnh đối xử tàn nhẫn với con và
đành phải chịu oán hờn. Cô kể cho mọi người trong tiệm nghe là ngày mẹ
cô đem cô cho vợ chồng ông cậu ruột bằng cách dàn cảnh như vợ chồng
ông cậu tình cờ lượm được đứa con nuôi, cô đã khóc rất nhiều. Sau đó vì
nhớ mẹ cô đã phải đi bộ hai cây số để về tìm bà. Thế nhưng khi trở về nhà
ngoại, bà mẹ của cô đã cố tình lẩn tránh. Bà nhất định không chịu nhận cô
là con và cương quyết cấm cô gọi bà là mẹ. Buổi tối cuối cùng gặp bà mẹ
trước khi trở về nhà ông cậu, cô đã oán trách và nguyền rủa bà là người mẹ
tàn nhẫn và ác độc nhất trần gian. Lúc đó, bà đã nói với cô rằng “khi nào
con lớn lên, đẻ con và làm mẹ thì con mới hiểu tấm lòng của người mẹ
thương con như thế nào! Vì hoàn cảnh mà mẹ phải dứt đi núm ruột của
mình thôi!” Khi đến đoạn kể này giọng nói hùng hồn của cô trở nên lập bà
lập bập như giọng nói người cà lăm, đôi môi dày của cô rung lên từng hồi,
rồi cô òa ra những tiếng nói đứt đoạn hòa trong những tiếng khóc nức nở
“... đến giờ ... đến giờ tui có con rồi, tui mới hiểu tình mẹ thương con ra sao
bà à! Đẻ con tui ra, tui thương tụi nó bao nhiêu thì tui biết mẹ tui cũng đã

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.