TÌNH TRÊN ĐỈNH SẦU - Trang 68

thương tui như vậy. Tui hiểu là mẹ tui cho tui đi chỉ vì bả muốn che mắt
mấy ông Cách Mạng , và muốn ngừa trước sự trả thù của họ. Ông cậu tui
kể là ngày xưa ba tui làm lớn dữ lắm! Ổng làm tướng của quân đội Mỹ lận
đó nghe bà ! Nhưng mà bà nghe lời tui đi! Nghe lời tui mà tìm mẹ ruột bà
đi! Có lẽ mẹ ruột của bà có nỗi khổ tâm nào khi đem bà cho người khác
đó!” Khi nghe cô Liên kể đến đoạn này không một ai trong tiệm để ý đến
chuyện biệt tăm của mẹ cô Minh mà xôn xao hỏi ba của cô Liên là ai, tên
ông ta là gì và cô đã tìm lại ba của cô chưa. Sau đó, tất cả mọi người đều ồ
lên thất vọng trước cái lắc đầu của cô. “Lúc đó, mẹ tui sợ quá nên đốt cả
giấy tờ làm sao tui biết đâu mà tìm. Nhưng mà nếu có còn giấy tờ mẹ tui
cũng không cho tui tìm đâu vì bả sợ tui sẽ làm bận tâm vợ con của ổng! “.
Câu trả lời của cô Liên làm vỡ tan tành hình ảnh trùng phùng của cha con
cô theo những tiếng “-” tiếp theo của các cô thợ. Trong lúc các cô thợ vặn
hỏi thêm về mẹ của cô thì cô ta tiết lộ thêm rằng “Mẹ tui không có muốn đi
Mỹ. Tui sang đây với chồng con tui thôi. Bả ở lại với chồng và hai đứa con
trai sau của bả. Bả đẹp mà học giỏi lắm bà à! Đàn ông nào thấy bả cũng mê
hết trơn cho nên làm sao mà ở dậy cho được! Trước khi Cách Mạng vô, bả
học trường Gia Long Sài Gòn đó mấy bà ! Không dễ nào thi đậu vào
trường đó đâu!” Và khi nói về mẹ, Cô Liên đã thao thao về những món quà
và những số tiền mà cô đã gửi về cho mẹ cô trong những năm qua, về
những cách đáp đền tình thương cho mẹ của cô hiện tại, và về sự báo hiếu
của các con của cô trong tương lai để rồi kết thúc tất cả câu chuyện bằng
việc khuyên nhủ cô Minh hãy nghĩ đến chuyện tìm mẹ và gửi tiền giúp đỡ
mẹ như cô đã từng làm cho mẹ của cô. Tuy nhiên bà Kim Cúc đã không
còn nghe cô Liên khuyên nhủ cô Minh kể từ sau thời gian cô Minh tâm sự
với cô Liên và mọi người trong tiệm rằng chẳng bao giờ cô ta có thể tìm
được mẹ cô bởi vì cô không biết bà hiện ở nơi nào, sống chết ra sao, nhất
là cô không có một tấm hình nào để đăng tin tìm mẹ trong khi có thể có
hơn hàng ngàn người đàn bà Việt Nam có cùng tên với mẹ cô là Nguyễn
Thị Lan. Cô Liên buồn bã kết thúc mối tận tâm của mình đối với cô Minh
rằng: “Có khi mẹ của bà chết từ lâu rồi cũng nên! Biết đâu sau khi đem cho
bà xong, mẹ bà buồn, bệnh, không có chỗ ở, không có cơm ăn rồi chết. Biết

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.