TÌNH XƯA SƯƠNG KHÓI - Trang 112

Yến Quỳnh

Tình Xưa Sương Khói

Chương 16

Lam Yên à! Con còn thức không? Mở cửa cho bác vào nói chuyện chút!
Nghe tiếng gọi của bà Thăng, Lam Yên lồm cồm bò dậy ra mở cửa:
- Bác ạ!
Bà Thăng tươi cười với Lam Yên:
- Con chưa ngủ hả?
- Dạ chưa bác ạ! Còn sớm mà.
Bà nhìn nàng với ánh mắt trìu mến:
- Mọi khi con ngủ rất sớm?
Lam Yên mỉm cười nũng nịu:
- Bác vẫn biết cả tính xấu của con.
- Chứ sao! Bác đã từng bồng bế con từ lúc con còn bé kia mà!
Lam Yên cảm động nhìn bà Thăng. Giọng bà dịu dàng làm sao! Bà thạt
giản dị trong bộ đồ màu xanh đậm. Bà Thăng là một người đàn bà hiền lành
và mẫu mực. Tại sao bà sinh ra Phi Bạch đanh đá thế nhỉ?
Lam Yên rất yêu kính bà Thăng, nàn xem bà như người mẹ nhân hậu. Nàng
thầm tiếc Phi Bạch không giống tính bà.
Bà Thăng đưa mắt nhìn khắp gian phòng nàng. Bà rất ghét sự bừa bộn, cẩu
thả. Lam Yên đã học được tính ngăn nắp nơi bà. Lâm Yên lễ phép mời bà:
- Mời bác ngồi!
Bà Thăng không ngồi ghế mà lại ngồi xuống giường của Lam Yên. Bà nhẹ
nhàng bảo:
- Con ngồi xuống đây, bác có chuyện muốn nói với con!
Lam Yên ngồi xuống bên bà, lòng hồi hộp không biết có việc gì. Thật ra
việc bà Thăng đến phòng Lam Yên không làm nàng ngạc nhiên. Thỉnh
thoàng bà vẫn đến và hai bác cháu trò chuyện rất vui vẻ. nhưng hôm nay
thái độ của bà có vẻ quan trọng khiến nàng thấy lo sợ.
Giây phút im lặng trôi qua chậm chạp. bà Thăng vẫn không nói gì. Lam
Yên càng thêm bối rối. Bỗng bà đưa tay vuốt nhẹ mái tóc nàng:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.