TÌNH XƯA SƯƠNG KHÓI - Trang 124

Bà Thăng mỉm cười cởi mở:
- Phá giấc nghỉ trưa của cậu, tôi thật ái ngại, nhưng tôi có việc muốn nói
với cậu. Đông Giao đề phòng:
- Bác cứ dậy!
Bà Thăng thủng thẳng, ngồi xuống ghế đối diện với chàng, Đông Giao với
vẻ mặt trầm ngâm chờ bà lên tiếng. Bà Thăng đưa mắt quan sát chàng rồi
bà cất giọng:
- Ông nhà tôi đã cho tôi biết cậu muốn xin cưới Lam Yên. Đông Giao
nhanh nhảu:
- Vâng thưa bác!
Bà Thăng thẳng thừng:
- Cậu cũng biết là Mẫn Phi yêu Lam Yên. Cậu nêb rút lại lờ cầu hôn đi!
Đông Giao phản đối:
- Chúng cháu yêu nhau. Cháu thật sự muốn cưới Lam Yên. Bà Thăng
nghiêm nghị bảo chàng:
- Không lẽ để cậu cưới Lam Yên rồi tôi ngồi nhìn con tôi đau khổ sao?
Đông Giao ngồi im lặng vẻ ray rứt, bà Thăng chợt hỏi:
- Cậu đến đây làm được bao lâu rồi? - Dạ, gần một năm bác ạ!
- Chỉ tròn năm! Làm sao sánh được với tình yêu của Mẫn Phị Cậu Đông
Giao, cậu là người biết điều cậu nên suy nghĩ lại. Đông Giao buột miệng
nói:
- Cháu không có giành tình yêu với anh Mẫn Phi đâu. Lam Yên cũng yêu
cháu mà. Bà Thăng lườm chàng:
- Nếu cậu không đến đây thì Lam Yên sẽ yêu Mẫn Phi, tôi chắc điều đó.
Tại cậu đây thôi. - Bác kết tội cháu thật vô lý. Cháu đâu biết anh Mẫn Phi
yêu Lam Yên. Cháu còn tưởng Lam Yên là con của 2 bác nữa kìa. Mắt bà
Thăng chợt sáng lên:
- Lam Yên không phải là con ruột nhưng cậu vẫn có thể yêu con ruột của
chúng tôi đấy. Phi Bạch đó, cậu biết nó mà. Đông Giao ngó bà Thăng trân
trối. Bà vừa nói gì? Bảo chàng yêu Phi Bạch à? Yêu cô gái kiêu kỳ, ngang
bướng đó sao? Chàng rùng mình khi nghe bà Thăng đặt thẳng vấn đề:
- Chúng tôi sẽ sung sướng nếu cậu với Phi Bạch thành hôn. Đông Giao

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.