TÌNH XƯA SƯƠNG KHÓI - Trang 142

- Hừ! Dạo chơi rồi hậu quả sẽ ra sao?
Đông Giao bực dọc thách thức:
- Chẳng có sao cả. Bác đừng lo!
Bà Thăng mím môi:
- Chừng nào cậu không còn dính líu đến nó nữa, tôi mới không lo!
Chàng quay sang Lam Yên giọng buồn buồn.
- Nếu Lam Yên muốn.
Bà Thăng cướp lời chàng:
- Dĩ nhiên Lam Yên rất muốn điều đó!
Lam Yên giật mình.
- Bác Thăng, sao bác nói vậy?
Bà Thăng trừng mắt với nàng:
- Cậu Đông Giao đã đồng ý rồi đó, có nghe chưa?
Đoạn bà nhìn qua Đon6g Giao áp đặt:
- Tôi mong cậu hãy giữ lời. Cậu để cho Lam Yên được yên!
Đông Giao nín bặt không muốn cải vã với bà Thăng làm gì. Nhưng bà cứ
lãi nhãi bên tai khiến chàng phát bực. Chàng nhấn mạnh từng tiếng:
- Cháu sẽ làm theo ý Lam Yên
- Liệu có tin cậy cậu được không?
Đông Giao lạnh lùng:
- Tùy bác!
- Để xem!
Bà Thăng thế đấy. Một khi ước muốn của bà bị lung lây thì bà cũng như
bao người đàn bá khác. Vậy mà chàng cứ nghĩ bà ít nói. Ấn tượng về bà
trong đầu óc chàng. Bà vì sự lo cho hạnh phúc của Mẫn Phi nên ngăy ngắt
với chàng hay vì tự ái? Nói gì thì nói, chàng cũng vẫn thấy bà luôn ngọt
ngào với Lam Yên. Lạ thât?
Trong chàng đang dẫy lên dấu hỏi khi thấy Lam Yên tỏ ra dững dưng. Hầu
như nàng chỉ đáp ứng lấy lệ trước những lời nói của bà Thăng. Sao hôm
nay Lam Yên không mạnh dạn, quả quyết như bao lần trước nhỉ?
Im lặng một lúc lâu, bà Thăng tiếp tục hờn oán:
- Cậu phải biết tôi là người mẹ rất thương con. Tôi sẽ đau khổ và phát điên

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.