TÌNH XƯA SƯƠNG KHÓI - Trang 141

Mặt bà Thăng đanh lại
- Ra nhà chú Dân làm gì? Công việc của cậu là ở ngòai đồn điền kìa. Cậu
biết không?
Đông Giao có vẻ khó chịu
- Dạ cháu biết chứ bác, nhưng thỉnh thoảng cháu vẫn đi thăm chú Dân
Bà Thăng lạnh lùng đay nghiến:
- Thăm chú Dân à? Cậu hẹn hò với Lam Yên ở đó phải không? Tôi đã bảo
cậu đừng đeo đuổi con Lam Yên nữa. Tại sao cậu không nghe tôi?
Đông Giao bối rối:
- Chúng cháu có làm gì đâu?
- Không làm gì à? – Giọng bà sắc như dao – Hai người phải hạn chế gặp
nhau!
Lửa giận trong bà Thăng dâng lên khi bà thấy Lam Yên đứng bên Đông
Giao:
- Còn con nữa Lam Yên! Con đã hứa gì với bác, con còn nhớ không?
Lam Yên ngơ ngác:
- Con có hứa gì đâu!
Bà nhìn thẳng nàng gọing nói hơi dịu:
- Con hứa là sẽ cố quên Đông Giao để lấy Mẫn Phi kia mà, sao con không
thực hiện?
Bắt gặp tia nhìn khó hiểu của Đông Giao, Lam Yên vội quay nhanh nơi
khác, bà Thăng quay qua Đông Giao nói rành rọt từng tiếng
- Tôi nghĩ cậu nên biết điều, cậu Đông Giao à!
Đông Giao cau mày:
- Cháu không làm gì phiền bác
- Không à? Cậu cứ rũ rê con Lam Yên đi rong mãi. Bộ tôi không biết sao?
Chàng nóng bừng mặt Lam Yên cũng khó chịu chống đối:
- Sao bác nói thế? Chúng cháu có làm gì đâu?
Đông Giao cố giữ giọng khoan hoà:
- Bác lại nghĩ không tốt cho cháu rồi. Cháu và Lam Yên vẫn có quyền dạo
chơi chứ bác.
Bà Thăng xỉa xói:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.