TÌNH XƯA SƯƠNG KHÓI - Trang 146

- Tôi xin cô để tôi được bình yên
- Tôi kg có bình yên để cho anh. Ah mà anh xin thứ khác đi, tôi cho
Nàng ỡm ớ nói vừa nhìn Đông Giao không rời. CHàng bất ngờ hỏi
- Chắc cô cũng đã cho nhiều người rồi chứ gi ?
Như bi một gáo nưóc lạnh tạt vào mặt, Phi Bạch trừng mắt với Đông Giao
- Anh nói gì? Anh đừng có ăn nói hàm hồ nghe.
Giọng chàng nghe có vẻ bình thản
- Tôi chỉ hỏi cô thôi mà!
- Anh hỏi bậy
- Tôi đâu nghĩ là... là câu hỏi bậy.
Mặt nàng đỏ bừng
- Anh cố ý chọc fá tôi
Chàng vẩn bởn cợt
- Thế câu tôi hỏi đụng chạm đến cô à?
Phi Bạch hậm hực
- Tôi không muốn nói chuyện với anh nữa. Anh đi đi!
- CHứ tôi muốn nói chuyện với cô sao? Khi không chặn người ta lại nói
những điều vớ vẩn
Nàng quắc mắt
- Có liên quan đến anh mà vớ vẩn à? Anh là một người gàn bướng khó ưa.
- Cô đánh ía tôi sai lầm đấy
- Nếu anh cần người đánh giá đúng và tốt về anh thì nơi đậy kg có. Chắc
chỉ mình Lam Yên nói lấy lòng anh chứ ai
- Cô đừng nói đến Lam Yên nữa
Phi Bạch mở to mắt
- Sao thế?
Chàng đáp gọn
- Bỡi vì tôi kg muốn nghe
- Nói tới ngưòi êu mà kg muốn nghe. Lạ nhỉ ?
Đông Giao khẵng định
- Khg muốn nghe từ miệng cô vì có bao giờ cô thấy ai tốt đâu.
Phi Bạch vẩn cố ý châm chọc

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.