TÌNH XƯA SƯƠNG KHÓI - Trang 147

- Anh sợ tôi nói đúng?
- Cô mà nói đúng? Thôi cô nói cho cô nghe đi. Tôi bận lắm, xin phép cô!
Phi Bạch vẩn chưa kịp phản ứng, Đông Giao đã đi thẳng. Nàng nhìn theo
dậm chân:
- Đồ tự phụ.
- Mẹ Ơi anh Mẫn Phi đâu?
Bà Thăng đang gọt cũ cải làm dưa,món ăn đệm luôn luôn có trong nhà, vì
mọi người đều ưa thích.Đôi tay thoăn thoắt của bà bổng dưng ngừng lại, bà
ngước mắt nhìn Phi Bạch
- Chắc anh con đi đâu đó
Phi Bạch sà đến bên me.
- Suốt cả ngày con chẳng thấy anh ấy.
- Anh con bận công việc
Phi Bạch ngập ngừng
- Bận việc gì thì cung có thời gian đề về nhà chứ mẹ. Hay là anh ấy lang
thang đâu đó?
Bà Thăng nhún vai
- Con làm như anh con ham đi lang thang lắm vậy.
- Kg đi lang thang thì cũng ở mãi trong phòng, Con dám chắc với mẹ đó.
Như nhớ ra điều gì bà Thăng boa?
- À hay con đi kiếm anh Mẫn Phi về đi. Mẹ có chút việc bàn với anh con.
Phi Bạch đang đeo đuổi theo ý nghỉ riêng tư, bổng vọt miệng nói
- Con sợ anh Mẫn Phi thất tình và điên như chú Dận quá
Bà Thăng bất mãn rầy nàng
- Coi kìa con đừng nói bậy
- Con nói kg đúng sao? Kg cưới được ngươi yêu mà chú trở nên điên loạn.
Kg khéo anh ấy sẽ giống chú Dân
Bà Thang chận nàng lại
- Mẹ sẽ kg để anh con rơi vào tình cảnh ấy. Anh con sẽ cưới Lam Yên.
- Mẹ làm cách nào?
- Mẹ sẽ có cách và mẹ vô cùng sung sướng khi anh con hạnh phúc. Lam
Yên là một cô gái tuyệt diệu.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.