TÌNH XƯA SƯƠNG KHÓI - Trang 16

thầy ơi !
Đông Giao trợn mắt với Lý Hương, cả ba cô bụm miệng cười khúc khích.
Chàng gật:
- Các cô luôn hại bạn. Các cô phá giờ học của Hạ Như.
Hạ Như phụng phịu:
- Bạn em đến chơi,, em phải tiếp đón đàng hoàng chứ. Nếu không chúng nó
bảo em không có tình nghĩa.
Đông Giao khôi hài chỉ lên tay các cô:
- Tình nghĩa tràn đầy đấy chứ. Trên tay cô nào cũng có đủ... Ổi.
Lý Hương bấm Hạ Như rồi hùng hồn nói:
- Ăn uống là nhu cầu thứ nhất. Trò chuyện là nhu cầu thứ hai. Thiếu nó
người ta sẽ chết. Anh há không biết điều đó sao?
Biết gặp phải những đối thủ chanh chua không vừa, Đông Giao đốp chát
lại:
- Biết thế cho nên tôi đã phải giải quyết ổn thỏa cho các cô rồi đó.
Các cặp mắt đều mở to ngạc nhiên. Hạ Như hỏi:
- Giải quyết ổn thoả? Thế nào ?
Giọng chàng thật rõ ràng:
- Thế nào hả ? Thì Hạ Như bắt đầu học. Hai cô chờ đợi. Trong khi chờ đợi
cứ ra cây ổi sau nhà vặt hết ổi, giải quyết nhu cầu thứ nhất. Hạ Như học
xong sẽ giải quyết nhu cầu thứ hai.
Ba cô gái đưa mắt nhìn nhau. Hạ Như chống nạnh nghênh mặt hỏi chàng:
- Bây giờ anh nhất định không cho nghỉ.
- Không ! Tôi đã sắp xếp đâu vào đấy rồi. Hạ Như không thấy sao ?
Hạ Như cãi lại:
- Bạn bè em tới chơi. Anh bắt ngồi đợi. Sao bất lịch sự vậy?
Đông Giao nghiêm nét mặt:
- Bạn bè cũng phải biết rõ giờ giấc học tập của cô chứ. Sao lại đến bừa bãi
thế?
Lý Hương tự ái:
- Nè ! Có chuyện đột xuất chúng tôi mới đến. Thỉnh thoảng phải có trường
hợp ngoại lệ chứ "thầy" !

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.