TÌNH XƯA SƯƠNG KHÓI - Trang 198

- Thế thì bác còn lo gì nữa ?
Ông Thăng vẫn cố dằn lòng và mềm mỏng với chàng:
- Nhưng tôi chỉ thích làm việc với cậu . Cậu rất hợp ý tôi, tôi không muốn
thay đổi người khác.
Đông Giao đáp thẳng thừng:
- Còn cháu thì không muốn ở đây nữa.
Ông Thăng thân mật vỗ vai chàng:
- Thôi có những phiền toái gì cậu hãy bỏ qua đi.
Đông Giao vừa lặp lậu câu nói:
- Đơn giản là cháu không muốn ở đây.
Ông Thăng nhíu mày nghĩ ngợi rồi ông chậm rãi nói:
- Tôi biết cậu có những việc phiền muộn riêng tư - Ông tránh đề cập đến
việc Lam Yên - Nếu cậu thấy ở đây không tiện tôi sẽ sắp xếp cho cậu ở nơi
khác . Cậu đồng ý không ?
- Không đâu bác . Cháu sẽ đi ngay!
Ông Thăng vẫn nhẫn nại trước sự khăng khăng của chàng:
- Việc gì rồi cũng được giải quyết ổn thỏa . Cậu hãy yên tâm đi không có gì
phức tạp lắm đâu.
Đông Giao muốn hét to lên cho ông Thăng biết lòng chàng đang phẫn nộ .
Mọi người trong nhà này xem chàng như một trò đùa . Chàng yên tâm, yên
tâm thế nào đây.
Thấy chàng yên lặng ông vẫn khẩn khoản:
- Cậu hãy ở lại nhé.
Chàng đứng lên nói với giọng chắc nịch:
-Cháu đến báo cho bác biết còn bây giờ cháu đi ngay . Bác đừng giữ cháu
lại vô ích thôi.
- Thì cậu cũng từ từ đã chứ.
Chàng dứt khoát:
- Cháu đã thu xếp xong cả rồi.
Ông Thăng vẫn cố giữ chàng:
- Dù gì cậu cũng để ngày mai . Tôi chưa chuẩn bị gì cả.
- Cháu đã quyết định rồi, bác để cháu đi, cháu gởi lời chào bác gái.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.