TÌNH XƯA SƯƠNG KHÓI - Trang 196

- Hôm nay con mệt, để tính sau đi bác.
Nói xong nàng nhanh bước về phòng . Bất chợt ông Thăng hỏi:
- À quên hỏi nó còn Đông Giao thế nào ?
Bà Thăng cau mày ngó ông:
- Còn thế nào nữa, Lam Yên đã suy nghĩ kỹ trước khi quyết định . Anh
chẳng có gì phải lo cho Đông Giao.
Ông Thăng vẫn lo lắng:
- Anh thấy Lam Yên có vẻ buồn.
- Nó bao giờ cũng vậy.
Mặc dù bà Thăng nói thế nhưng ông Thăng vẫn chưa thật sự yên lòng . Nét
vui trên mặt ông biến mất trông ông như một quả bóng xì hơi.
Đông Giao chặn Lam Yên lại với vẻ mặt hầm hầm:
- Em nói đi, em đã đồng ý anh Mẫn Phi rồi, tháng sau đám cưới phải không
?
- Đúng.
Không ngờ nàng buông một tiếng nói lạnh lùng . Đông Giao lồng lộn như
con thú bị thương:
- Đồ lừa dối.
Lam Yên giận dữ:
- Anh nói ai ?
- Còn ai nữa . Tôi đã lầm!
Đông Giao nghiến răng nhìn nàng . Giọng chàng đầy sự Oán hận . Lam
Yên thoáng buồn trước thái độ của chàng.
- Anh hãy nghĩ đến việc anh đã làm, đừng trách người khác.
Mặt chàng nhăn nhó đến thảm hại:
- Tại sao em không chịu nghe lời anh phân giải . Em quá cố chấp!
- Vì tôi không thể chấp nhận những chuyện lố bịch.
Đông Giao không thể nào hiểu nổi Lam Yên, tại sao nàng lại tin những
chuyện đó chứ . Chàng muốn điên lên được vì Lam Yên.
- Chẳng có gì lố bịch cả, em hiểu chưa ?
Rồi chàng nắm chặt vai Lam Yên hùng hổ:
- Em là người có suy nghĩ, biết nhận xét, sao không phân biệt được những

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.