TÌNH XƯA SƯƠNG KHÓI - Trang 194

Ông Thăng tiếp tục hỏi khi thấy không khí có vẻ trầm lặng:
- Mấy hôm nay, con có trò chuyện với chú Dân không ? Chú ấy thế nào ?
Lam Yên nhỏ nhẹ trả lời:
- Dạ chú cũng bình thường bác ạ.
Rồi giọng nàng ngậm ngùi hơn:
- Nhiều lúc con thương chú Dân quá . Chú ấy thật tội . Khi mê khi tỉnh
cuộc đời không còn như chún ta nữa!
Mắt bà Thăng ánh lên vẻ thích thú . Vô tình ông Thăng đã giúp bà vào
chuyện:
- Con thương chú Dân . Con đừng bao giờ để cho Mẫn Phi phải khổ như
chú Dân nghe Lam Yên.
Lam Yên ngơ ngác:
- Bác nói sao ạ ?
Bà Thăng nói thẳng rành rọt:
- Bác rất sợ Mẫn Phi rơi vào trường hợp của chú Dân . Mấy hôm nay nó cứ
như là kẻ mất hồn vậy, con có thấy không.
Lam Yên không nói gì . Bà Thăng quan sát nàng thật lâu như để đo lường
xem những lời của bà có tác dụng thế nào.
Bất ngờ Lam Yên buông lời nhận xét:
- Anh ấy rất có nghị lực.
- Đúng! Nhưng nếu tuyệt vọng chắc nó hóa điên mất.
Thấy nàng có vẻ tần ngần, bà Thăng đi thẳng vào đề không cần rào đón,
quanh co:
- Con đồng ý kết hôn với Mẫn Phi nghe . Bác sẽ tổ chức lễ cưới ngay.
- Vâng.
Tiếng vâng nàng thốt ra thật gọn khiến bà Thăng sững người và ông Thăng
cũng kinh ngạc tột độ . 2 người đưa mắt đăm đăm nhìn nàng . Bà Thăng
không chờ đợi một sự đồng ý nhanh chóng đến thế . Còn ông Thăng thì cứ
ngỡ nàng sẽ thoái thác như bao lần.
Đôi mắt bà Thăng ánh lên sự sung sướng . Để tay lên vai Lam Yên, bà nói
với vẻ hân hoan:
- Thật hả con ? Ôi bác mừng quá Lam Yên ạ.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.