mãi mãi yêu thương ông Đạt . Nàng khóc cho nỗi bất hạnh của ông Dân.
Thấy Lam Yên quá xúc động, bà Linh để tay lên vai nàng an ủi:
- Thôi con đừng nghĩ ngợi chi nữa . Mọi việc đã qua rồi!
Ngước đôi mắt ướt lên nhìn bà Linh, nàng chợt hỏi:
- Con còn một người chị nữa hả cô ?
Bà Linh gật đầu:
- Ừ! Hồi đấy ba con... ba Đạt ấy cho chị của con có mặt cô ở đó nữa!
Lam Yên ngây ngô hỏi:
- Chị ấy tên gì ?
Bà Thăng nhìn bà Linh cười:
- Chị đặt tên chưa ?
- Lúc đó mới sinh . Vả lại ai còn tâm trí đâu mà đặt tên . Lam Yên cũng sau
này cậu Đạt mới đặt đó chứ.
Lam Yên thoáng nghi ngờ trong óc:
- Thế cô có nhớ 2 vợ chồng người đã xin chị của con là ai không ?
Bà Linh vỗ trán reo lên:
- A cô nhớ rồi . Con Lý Hương khi theo Phi Bạch về đây chơi trở lên nó có
bảo với cô "Nhà bác Thăng có chị Lam Yên giống y hệt bạn con vậy". Lúc
ấy cô cũng không để ý . Không biết phải cô đó không ?
Lam Yên hỏi dồn dập:
- Người đó tên gì cô nhớ không ?
Bà Linh ra chiều nghĩ ngợi:
- Đâu để cô nhớ coi . Lâu quá rồi... hình như tên Minh hay Thái gì đó.
Lam Yên giật mình:
- A đúng rồi . Phải chị Hạ Như rồi . Anh Đông Giao có dạy kèm cho chị Hạ
Như học . Anh ấy biết rất rõ gia đình ông bà Thái.
Bà Linh hân hoan:
- Thế à ? Vậy thì tốt lắm!
Lam Yên thích thú kể:
- Cô biết không ? Lần đầu tiên gặp con anh Đông Giao đã lầm con với Hạ
Như . Anh ấy cứ quả quyết con là Hạ Như . Còn con thì khăng khăng cãi lại
. Anh ấy bảo con và Hạ Như giống nhau như đúc . Tại sao có sự giống nhau