TÌNH XƯA SƯƠNG KHÓI - Trang 226

mãi mãi yêu thương ông Đạt . Nàng khóc cho nỗi bất hạnh của ông Dân.
Thấy Lam Yên quá xúc động, bà Linh để tay lên vai nàng an ủi:
- Thôi con đừng nghĩ ngợi chi nữa . Mọi việc đã qua rồi!
Ngước đôi mắt ướt lên nhìn bà Linh, nàng chợt hỏi:
- Con còn một người chị nữa hả cô ?
Bà Linh gật đầu:
- Ừ! Hồi đấy ba con... ba Đạt ấy cho chị của con có mặt cô ở đó nữa!
Lam Yên ngây ngô hỏi:
- Chị ấy tên gì ?
Bà Thăng nhìn bà Linh cười:
- Chị đặt tên chưa ?
- Lúc đó mới sinh . Vả lại ai còn tâm trí đâu mà đặt tên . Lam Yên cũng sau
này cậu Đạt mới đặt đó chứ.
Lam Yên thoáng nghi ngờ trong óc:
- Thế cô có nhớ 2 vợ chồng người đã xin chị của con là ai không ?
Bà Linh vỗ trán reo lên:
- A cô nhớ rồi . Con Lý Hương khi theo Phi Bạch về đây chơi trở lên nó có
bảo với cô "Nhà bác Thăng có chị Lam Yên giống y hệt bạn con vậy". Lúc
ấy cô cũng không để ý . Không biết phải cô đó không ?
Lam Yên hỏi dồn dập:
- Người đó tên gì cô nhớ không ?
Bà Linh ra chiều nghĩ ngợi:
- Đâu để cô nhớ coi . Lâu quá rồi... hình như tên Minh hay Thái gì đó.
Lam Yên giật mình:
- A đúng rồi . Phải chị Hạ Như rồi . Anh Đông Giao có dạy kèm cho chị Hạ
Như học . Anh ấy biết rất rõ gia đình ông bà Thái.
Bà Linh hân hoan:
- Thế à ? Vậy thì tốt lắm!
Lam Yên thích thú kể:
- Cô biết không ? Lần đầu tiên gặp con anh Đông Giao đã lầm con với Hạ
Như . Anh ấy cứ quả quyết con là Hạ Như . Còn con thì khăng khăng cãi lại
. Anh ấy bảo con và Hạ Như giống nhau như đúc . Tại sao có sự giống nhau

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.