TÌNH XƯA SƯƠNG KHÓI - Trang 228

- Không phải tao về thăm thành phố đâu, về ở luôn đây!
Toại Ý trợn mắt:
- Trời đất . Rồi! Lại bị một cô sơn cước nào nữa bỏ đi rồi phải không ?
- Mày nói tầm bậy . Tao làm sao quen được mấy cô sơn cước.
- Thì ở cái vùng Cao nguyên của mày đó.
Đông Giao gạt ngang:
- Thôi hãy kể chuyện của tụi bây cho tao nghe đi!
- Chẳng có gì cả.
Toại Ý làm chàng mất hứng . Về nhà đã hơn 10 ngày nay, nhưng buồn nản
quá Đông Giao chẳng đi đâu cả.
Bà Nhung cứ thắc mắc:
- Con có vẻ không vui . Có việc gì không Đông Giao ?
Đông Giao trấn an bà Nhung:
- Không có gì đâu mẹ ạ!
Bà Nhung lại càng lấy làm lạ hơn nữa khi Đông Giao không trở ra chỗ làm
. Bà hỏi khẽ:
- Con nghỉ làm ngoài ấy hả ?
- Vâng! Ngày mai con sẽ xin việc làm.
Suốt mấy ngày Đông Giao ở nhà với nét mặt dàu dàu . Chàng hút thuốc
liên tục . Bà Nhung biết con có tâm sự gì buồn nhưng chàng cố giấu . Bà
không nói nữa nhưng cũng rất quan tâm đến chàng.
Sợ mẹ lo âu vì mình, Đông Giao đến nhà Toại Ý nhưng ở đây chàng vẫn
không khuây khỏa nỗi buồn . Trái lại chàng thấy đâu đâu cũng có hình
bóng của Lam Yên.
Khi Đông Giao trở về nhà thì bà Nhung cho hay chàng có khách . Đông
Giao ngạc nhiên khi thấy Mẫn Phi ngồi sờ sờ trước mắt . Lại ông Thăng sai
Mẫn Phi lên đây tìm chàng chứ gì . Hay Mẫn Phi đi mời đám cưới . Chàng
thoáng cau mày khi nghĩ đến tấm thiệp cưới trên tay Mẫn Phi.
Thấy Đông Giao, Mẫn Phi đã niềm nở chào trước:
- Chào ông Đông Giao, khỏe chứ ?
Đông Giao lạnh nhạt:
- Vẫn khỏe, cám ơn!

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.