TÌNH XƯA SƯƠNG KHÓI - Trang 229

Rồi chàng kéo ghế ngồi đối diện với Mẫn Phi . Bà Nhung mang nước ra
cho 2 chàng trai . Bà nhắc nhở:
- Đông Giao mời cậu Mẫn Phi uống nước đi!
Và bà tế nhị rút lui cho 2 chàng trai tự do nói chuyện.
Đông Giao hất hàm hỏi Mẫn Phi:
- Anh đến đưa thiệp hồng cho tôi hả ?
Mẫn Phi mỉm cười không nói, chàng tiếp tục với vẻ cay cú:
- Anh vui mừng thắng lợi và định xem tôi như thế nào chứ gì ?
Mẫn Phi vẫn cười, nụ cười độ lượng cởi mở.
- Cậu nói xong chưa ?
Mẫn Phi ngạc nhiên với chính chàng, bất ngờ chàng đã gọi Đông Giao
bằng cậu thân mật chứ không gọi tiếng anh lạnh lùng như bao lần trước.
Đông Giao không để ý, mặt chàng vẫn nhăn nhó:
- Anh đưa thiệp đây!
- Nói chuyện với cậu xong tôi sẽ đi in ngay!
Đông Giao điên tiết:
- Anh cần gì phải nói chuyện với tôi hả ?
Mẫn Phi nhìnĐông Giao thân thiết:
- Cậu đừng tỏ vẻ cay đắng nữa Đông Giao ạ.
Chàng nhướng mắt lên:
- Anh còn khuyên tôi à ?
Đôi mắt Mẫn Phi hiền từ ấm áp:
- Vâng, tôi khuyên cậu hãy vui lên và bình tĩnh nghe tôi kể chuyện này.
Đông Giao cứng cỏi đáp:
- Tôi không có gì phải nghe anh cả.
- Có chứ . Cậu cần nghe về Lam Yên . Cậu không muốn biết Lam Yên thế
nào hả ? Đông Giao im lặng, không hiểu Mẫn Phi muốn nói gì . Chàng tỏ
vẻ chờ đợi . Và bây giờ mới chợt nhớ đến ly nước để trên bàn . Chàng khẽ
khàng nói:
- Anh uống nước! Nhà tôi không có sẵn cà phê như ở đồn điền của anh.
Mẫn Phi bưng ly nước lên:
- Đâu phải lúc nào người ta cũng phải uống cà phê.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.