TÌNH XƯA SƯƠNG KHÓI - Trang 82

Lam Yên đấm vào lưng chàng:
- Hứ! Thấy anh không ai lo, người ta làm giúp anh. Nhưng thường thì chị
Lựu quét dọn cho anh chứ không phải em đâu.
Chàng cười phì:
- Nhưng anh biết công em nhiều hơn chị Lựu đấy!
- Em chỉ cắm hoa thôi.
Giọng chàng cảm động:
- Anh biết em làm hơn thế nữa kìa! Anh cảm động trước sự săn sóc của em.
Lam Yên phủ nhận:
- Thì em dọn dẹp phòng anh cũng như phòng anh Mẫn Phi vậy. Đàn ông
các anh, ông nào cũng bề bộn!
Đông Giao cãi:
- Anh khác, anh Mẫn Phi khác chứ.
- Bừa bãi như nhau.
- Thế cái gì khác? Phải có khàc chứ.
- Không!
- Có! Khác nè! Khác nè!
Nhanh như chớp môi chàng gắn chặt lên môi Lam Yên, nàng không kịp
phản ứng. Nàng nghe rõ tiếng tim chàng đập rộn. Chàng thì thầm:
- Em yêu của anh! Anh muốn được ở mãi bên em!
Trong tâm trí Lam Yên lại vang lên những điều nàng mong ước và thầm
hứa với Đông Giao.
“Mùa đông sương khói phu?
Người đến từ xa xưa
Trăm năm ta đoàn tu.
Người biết rồi hay chưa??
Lam Yên nói thật lòng mình:
- Em cũng mong điều đó!
Mắt chàng sáng lên:
- Thật nhé Lam Yên? Cảm ơn em vô cùng!
Và chàng sôi nổi hơn:
- Anh cũng cảm ơn trời đất cho anh gặp em.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.