TÌNH XƯA SƯƠNG KHÓI - Trang 81

chừng đấy!
Lam Yên nhìn chàng nghênh cầm lên:
- Coi chừng gì?
Đông Giao kề tai nàng nói nhỏ:
- Coi chừng bị bắt
Lam Yên lùi lại:
- Vậy thì em sẽ ra ngay!
Bất thần Đông Giao choàng tay qua ôm lưng nàng:
- Không được ra! Đa vào đây thì bị bắt ở đây luôn.
- Không!
Đông Giao vẫn không rời vòng tay ôm ngang lưng nàng.
- Ai bảo em đột nhập vào đây lúc chủ nhà vắng mặt Ôi bắt được em thích
thật!
- Em vào có lý do
Chàng cười kéo Lam Yên ngồi xuống chiếc ghế cạnh bàn viết của chàng:
- Lý do nào cũng không được ra!
Lam Yên nhỏm dậy:
- Em phải ra vì làm xong nhiệm vụ.
- Nhiệm vụ gì?
- Cô Tấm !
Đông Giao cọ cầm lên mái tóc Lam Yên thích thú reo:
- Cô Tấm! Đúng! Anh đã chờ đợi giây phút này biết bao nhiêu. Anh luôn
mong được xem từ quả thị cô Tấm đi ra. Giờ gặp được anh mừng quá! Anh
không cho em đi đâu.
Lam Yên dí tay vào trán chàng:
- Anh kỳ! Chúng ta vẫn gặp nhau
- Nhưng anh vẫn thích gặp em ở đây hơn.
Lam Yên bỗng bật cười:
- Thế cho nên anh làm bà lão đi ra khỏi rồi trở lại rình rập em đây phải
không?
Đông Giao đắc chí:
- Có thế mới thấy người ta say sưa cắm hoa, âu yếm xếp quần áo cho anh.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.