TÌNH YÊU ĐẾN MUỘN - Trang 141

“Có lẽ em cần một chút phân tâm, nhỉ?”

Trước khi Rina kịp nghĩ ngợi, chàng đã áp môi mình lên môi nàng, chầm
chậm, dịu dàng mơn trớn để nàng hé mở. Nàng thấy chàng đẩy cánh cửa để
nó đóng lại rồi xoay khóa, nhưng tất cả những gì nàng ý thức được lúc này
là sức mạnh và sự ấm áp, cùng với làn môi dịu dàng, cái lưỡi mềm mại, ướt
át của chàng.

“Đấy”, chàng nói dịu dàng trên môi nàng, “Bây giờ em an toàn rồi”.

An toàn ư? Trong vòng tay chàng, môi kề môi và trái tim nàng đang chạy
đua trong ngực, không còn sợ hãi, không còn quan tâm chàng là ai. Nàng
nên đẩy chàng ra, trả lại chàng cho đêm tối như nhung ngoài kia. Nhưng
thay vào đó, nàng luồn hai tay bên dưới áo ngoài, vòng quanh eo chàng và
ép sát vào cơ thể chàng.

Rey dùng hai tay nhẹ nhàng nâng gương mặt nàng lên sát lại gần mặt
chàng, “Em bảo anh đi bây giờ đi, trước khi anh không thể rời khỏi đây
được nữa”.

Giọng chàng đặc lại vì ham muốn. Rina hé môi định nói lời nàng phải nói,
để chàng bước ra cửa và có lẽ là bước ra khỏi cuộc đời nàng mãi mãi,
nhưng lời nói bốc hơi trên lưỡi nàng khi cơn nắng hạn trong lòng đã tràn ra
khắp cơ thể. Lý trí bảo với nàng rằng chuyện này là sai lầm, nhưng trái tim
nàng lại bảo nó đúng. Lần đầu tiên trong cuộc đời, nàng không nghe tiếng
nói của lý trí mà nhường lại cho con tim.

Rey rên rỉ, hôn nàng lần nữa, cắn nhẹ môi dưới của nàng.

“Cơ hội cuối”, chàng thì thầm.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.