TÌNH YÊU ĐẾN MUỘN - Trang 17

Hai

Trước khi kịp hiểu ra chuyện gì đang xảy ra, Rina thấy nàng bị xoay đi, tay
nàng khóa chặt trong tay chàng, và cả hai đang hối hả bước về phía thang
máy.

“Sara, anh đã gọi cho em suốt một tiếng liền. Anh gọi cả số máy cầm tay và
số ở nhà vì không biết chắc em đã quay lại đảo chưa. Anh không hiểu vì
sao em không thông báo giờ bay cho anh. Anh có thể đến sân bay đón em
mà. Tại sao em không hề gọi cho anh?”

“Tôi...” nàng mở miệng. Đầu óc nàng đang cố sức để theo kịp với chàng.
Điện thoại di dộng ư? Đương nhiên rồi, Sara chắc chắn đã lờ đi những cuộc
gọi của chàng. Số hiện tại của chị ấy đăng kí ở New Zealand nhưng có thể
nghe gọi quốc tế, nàng biết nàng không thể đơn giản chỉ nói chị ấy đã thay
số. Hãy nghĩ đi nào! Nàng tự bảo mình, Sara sẽ nói gì, làm gì trong trường
hợp này? Rina đành bám vào biện pháp đơn giản nhất, “Em xin lỗi, em
đánh mất điện thoại. Anh biết em mà”.

“Giờ thì chẳng quan trọng nữa. Anh rất mừng vì em đã đến đây”.

“Nhưng em...”

Ánh nhìn của chàng khiến nàng ớn lạnh. Chỉ một phút trước thôi, đôi mắt
ấy ấm áp và chào đón là thế, giờ đã đột ngột lạnh lẽo, vùng trán giữa hai
hàng lông mày của chàng nhíu lại.

“Anh nhận được tin xấu. Benedict gặp tai nạn. Alex vừa gọi cho anh.
Chúng ta sẽ đến thăm nó và Abuelo ở bệnh viện, ơn Chúa là em đã đến, tiết
kiệm thời gian cho cả hai ta”.

“Benedict ư?”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.