TÌNH YÊU ĐẾN MUỘN - Trang 170

thẹn mà nói rằng “không”. Đã lâu rồi anh không làm thế. Nhưng anh sẽ
thay đổi, nếu em cho anh cơ hội”.

Chàng dụi mắt rồi nhìn thẳng vào nàng lần nữa. Nàng có thể nhìn thấy
nước mắt khiến mắt chàng từ nâu chuyển sang màu xanh lá cây, và hy vọng
mong manh trên gương mặt chàng. Nàng không hiểu.

“Cho anh cơ hội?”, nàng hỏi, “Nhưng đó là chuyện của anh cơ mà”.

Chàng gật đầu, “Là của anh, nhưng anh cần được nhắc nhở. Anh cần một
người giữ anh đi đúng dường, ngăn không cho anh rơi vào chiếc bẫy mà
anh đã tự sa vào trong suốt ba năm qua. Em đã nói là em yêu anh. Em đã
nói thật đúng không?”

Rina nhìn Sara, cô đang gật đầu, “Vâng, em nói thật”.

“Vậy em có chấp nhận con người anh, trái tim anh và tình yêu của anh
không?”

Chàng quỳ xuống trên con đường mịt mù khói bụi và rút ra một chiếc nhẫn
từ túi áo. Một chiếc nhẫn mới, khác hoàn toàn chiếc mà chàng từng tặng
Sara. Nàng yêu chiếc nhẫn cũng như người đàn ông đang dâng nó cho
nàng. Viên kim cương ở chính giữa, cùng với viền ngọc lục bảo xung
quanh, lấp lánh dưới ánh mặt trời.

“Anh chưa bao giờ từng biết tình yêu là gì cho đến sáng nay, khi anh nhận
ra anh đã xua đuổi điều đẹp đẽ, quý giá nhất trong cuộc đời mình. Em sẽ để
anh dành cả cuộc đời mình làm những điều ngu ngốc vì em chứ? Anh yêu
em, Rina Woodville. Em đồng ý lấy anh chứ?”

Lần thứ hai trong ngày, môi chàng gọi tên nàng, và lần này, nó ngọt ngào
đúng như nàng tưởng tượng. Một phút trước, trái tim nàng tan vỡ, còn giờ
dây nó bắt đầu đập rộn ràng trở lại trong lồng ngực. Lòng nàng đầy hy
vọng, đầu nàng bay bổng, như thể đây không phải là thực, như thể nàng
đang mơ.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.