TÌNH YÊU LÀ MỘT NỖI BUỒN - Trang 42

NGHĨ

Một ngày...

Hai ngày...

Ba ngày...

...

...

Bảy ngày...

Đã một tuần trôi qua kể từ ngày đau buồn ấy. Khi Dehy bước ra

khỏi cuộc đời Yier, dường như không chỉ có anh mà cả ngôi nhà đều
trở thành một khoảng trống đợi chờ ai đó đến lấp đầy.

Suốt bảy ngày qua, anh không làm gì cả. Không ăn uống. Không

đàn dương cầm... Chỉ ngồi thần người một chỗ, dựa vào bức tường
bên khung cửa sổ. Đầu óc anh hoàn toàn rỗng tuếch, không một
nốt nhạc nào, không một giai điệu nào mà trong đó chỉ có hình bóng
của một thiên thần. Đã bao lần anh ngồi như thế, tỉnh rồi lại
mơ. Trong giấc mơ, anh trông thấy thiên thần vẫy gọi anh từ xa,
khi anh chạy gần lại, muốn chạm vào thiên thần thì hình bóng ấy
tan biến mất, chỉ để lại cho anh một nụ cười bí ẩn. Tỉnh dậy, phát
hiện nước mắt tưởng như khô đã lại lăn dài, anh ngồi thừ một lúc
lâu rồi lại gục ngủ. Trong giấc mơ, lại hiện ra hình ảnh thiên thần.
Anh đang đuổi theo thiên thần. Anh cố chạy hoài, chạy mãi nhưng
đến lúc tưởng sắp bắt kịp thì thiên thần lại giương đôi cánh bay
lên cao để lại anh dưới này ngẩn ngơ.

Chuyện đó cứ lặp đi lặp lại mãi.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.