TÌNH YÊU PHÙ THỦY - Trang 168

được làm do ông Mark Easterbrook cộng tác với cô Katherine Corrigan và
do cô Edith Binns. Việc nhận diện là một việc rất thú vị: chú ý, ví dụ như
ông đây, ông Osborne sẵn sàng thề rằng đã thấy ông đi theo Cha Gorman, ở
phố Barton, trong tối ngày mồng bảy tháng mười, vào khoảng tám giờ.
- Và tôi đã trông thấy ông! - Osborne run rẩy kêu lên vì được kích thích -
Tôi đã mô tả ông... rất đúng!
- Có thể là rất đúng - Lejeune nói - Vì ông không trông thấy ông Venables.
Ông không đứng trên ngưỡng cửa nhà ông. Chính ông ở trên vỉa hè đối
diện đi theo Cha Gorman. Và chính ông là người đã giết Cha...
- Sao?
Osborne hiện ra thành một cảnh tượng buồn cười: miệng há hốc, mắt trợn
trừng.
- Cho phép tôi, thưa các ông, giới thiệu với các ông, ông Zacharias
Osborne, dược sĩ ở phố Barton, tại Padđington. Các ông đã quan tâm tới
ông ta khi tôi nói rằng Osborne đã bị theo dõi trong mọi thời gian, đã không
khéo léo giấu một gói muối thallium trong vườn ươm của ông Venables.
Không biết ông này đã bị tàn tật, Osborne đã muốn giao cho ông này đóng
vai trò một tên giết người trong vở kịch của mình. Bảo thủ và ngốc nghếch.
Osborne đã từ chối nhận sai lầm của chính ông ta.
- Ngốc nghếch? Tại sao ngài lại dám… Nếu ngài đã… nếu ngài đã có một ý
kiến về việc tôi đã làm... về việc tôi đã làm... Tôi…
Osborne run lên vì điên dại.
- Ông không thể cố gắng trở thành ranh mãnh được đâu - Lejeune nói bằng
giọng trách mắng - Nếu ông yên thân ở trong cửa hàng của mình thì tôi sẽ
không tới đó như là bổn phận của tôi để báo trước cho ông tất cả những gì
ông có thể nói hôm nay...
Và thế là Osborne bắt đầu rú lên.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.