TÌNH YÊU PHÙ THỦY - Trang 70

- Xin thử xem, Mark, làm thế nào mà chúng có thể tin như thế được?
Tôi nghĩ, hay nói chính xác hơn là tâm trí của tôi đi lang thang từ bóng
dáng của CON NGỰA NHỢT NHẠT đến sự sáng sủa nêu lên của Hermia,
không để cái gì mờ ám, hãy nhặt ra mọi chỉ tiết của sự vật trong sự đơn
giản của chúng...
- Anh cần biết, Hermia - Tôi nói bất chợt - biết cái gì xảy ra?
- Anh có lý. Cái đó chắc là thú vị và thực tế cũng là vui thích nữa.
- A! Không! ... Hermia, anh muốn yêu cầu em giúp anh.
- Giúp anh? Làm gì?
- Điều tra.
- Nhưng, Mark thân yêu, em có rất nhiều việc... một bài cho tờ báo. Việc
hội thảo. Và em đã hứa với hai trong số học sinh của em...
Tôi không nghe cô nói nữa.
- Ừ, anh biết, em bị tràn ngập trong công việc.
- Đúng là như vậy - cô xác nhận, vì cảm thấy được an ủi.
Cô ấy cười với tôi và vẻ khoan dung của cô làm tôi cảm động. Đây là một
người mẹ đối với cậu con trai đang mải mê với món đồ chơi mới.
Rất tiếc! Tôi đâu phải là một thằng bé con nữa.

* * *
Sáng hôm sau, tôi cố tìm gặp Corrigan nhưng không kết quả. Tôi để lại cho
anh ta một mẩu giấy mời anh tới nhà tôi, khoảng từ sáu đến bảy giờ. Anh
rất bận nên tôi cũng không hy vọng nhiều, nhưng anh đã đến vào lúc bảy
giờ kém mười.
Tôi chuẩn bị đồ uống cho anh và giải thích lý do tôi mời anh tới.
- Cậu phải tự hỏi là tại sao cậu đã đi vào một cách đầy hăm doạ như vậy.
Nhưng cái gì đã xảy ra để có thể thấy mối quan hệ giữa cái đó với việc mà
chúng ta đã nói với nhau vừa qua.
- Cái gì? À! Phải? Câu chuyện về Cha Gorman.
- Đúng. Nhưng trước hết là CON NGỰA NHỢT NHẠT. Cái đó có liên
quan gì đến cậu không?
- CON NGỰA NHỢT NHẠT à? Không... Tớ không thấy. Tại sao?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.