TÌNH YÊU THẦM LẶNG - Trang 119

– Dạ nhớ. Con còn nhớ cả mẹ bác sĩ nữa. Sao mẹ bác sĩ không đến thăm
con?
Duy Thanh hơi lúng túng trước câu hỏi của bé Bảo:
– Mẹ bác sĩ bận công việc, không thể đến thăm con được.
– Chừng nào mẹ bác sĩ mới đến thăm con hả ba bác sĩ.
Thục Nhiên trà lời thay cho Duy Thanh:
– Mẹ bác sĩ sẽ đến thăm con trong tuần tới thôi. Cô thay mẹ bác sĩ đến
thăm con, con có thích không?
Bé Bảo ỉu xìu:
– Thích.
– Thích sao không cười nào?
– Con cười nè.
Bé Bảo toe toét cười. Nụ cười thật hồn nhiên, dễ thương. Duy Thanh và
Thục Nhiên đưa nó ra sân chơi. Thục Nhiên cùng vui đùa, chơi trò chơi với
nó.
Bé Bảo hoà nhập vào cuộc vui. Nó quên nỗi buồn của mình một cách
nhanh chóng.
– Ba bác sĩ? Ba bác sĩ ra chơi với con đi.
Bé Bảo kéo Duy Thanh ra sân chơi. Cả ba cùng nắm tay nhau xoay thành
vòng tròn. Bé Bảo bi bô hát?
“Ba là cây nến vàng Mẹ là cây nến xanh Con là cây nến hồng Ba ngọn nến
lung linh Thắp sáng một gia đình”.
Nỗi buồn tạm quên đi, niềm vui được nhân đôi thẹo tiếng hát hồn nhiên của
bé Bảo. Duy Thanh và Thục Nhiên cũng hát theo. Một khung cảnh đầm ấm
của một gia đình, một tình thương thiêng liêng, cao cả luôn là mơ ước của
bao người.
Họ cứ say sưa vui đùa ca hát mà không hay có một ánh mắt buồn bã đang
nhìn về phía họ. Người đó không ai khác hơn chính là Mỹ Tâm.
Cô lẳng lặng đi về phía cánh cổng của trung tâm. Bé Bảo đang đùa vui chợt
phát hiện ra Mỹ Tâm. Nó reo lên:
– Mẹ bác sĩ! Mẹ bác sĩ!
Duy Thanh và Thục Nhiên buông tay nhau. Duy Thanh lao theo Mỹ Tâm

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.