TÌNH YÊU THẦM LẶNG - Trang 153

Hoàng Thu Dung, Song Châu

Tình Yêu Thầm Lặng

Chương Kết

– Xuân Mai!
Bà Xtlân Mai đang lui cui bên nồi canh hầm thịt. Hôm nay là ngày đầu tiên
Thục Nhiên đi làm. Bà muốn nấu một nồi cơm thật ngon đãi con gái. Nghe
tiếng kêu bà ngẩng lên rồi hốt hoảng hỏi:
– Ông! Ông đến đây để làm gì hả?
Ông Dương Trung nói trong đau khổ:
– Xuân Mai! Tôi muốn đến thăm mẹ con em. Tôi muốn biết hiện tại mẹ
con em sống như thế nào?
Bà Mai cười chua xót:
Ông đã thấy, đã biết rồi đó. Mẹ con tôi rất nghèo.
– Xuân Mai! Tôi có thể làm gì để chuộc lại lỗi lầm ngày xưa tôi đã gầy ra.
– Hai mươi mấy năm trước ông đã một lần đem giông bão đến cho cuộc đời
tôi. Tôi đã cắn răng gánh chịu những mất mát đau thương. Âm thầm chịu
cảnh "gái không chồng mà lại có con". Tôi đã phải bỏ trường xa bạn, sống
chui nhủi để sanh con.
– Xuân Mai! Tôi biết mình đã tạo ra lỗi lầm to lớn. Tôi không mong gì
được em tha thứ nhưng tôi xin em. Hãy cho tôi được làm tròn bổn phận làm
cha.
– Hai mươi mấy năm qua tôi đã chịu quá nhiều đau khổ. Xin ông hãy để
cho mẹ con tôi được bình yên. Đừng! Xin đừng một lần nữa đem giông bão
đổ ập lên đầu mẹ con chúng tôi.
– Xuân Mai! Tôi biết phải làm gì để được mẹ con em tha thứ.
– Ông không cần phải làm gì cả. Ông hãy quay về với hạnh phúc của mình
đi. Hai mươi mấy năm trước tôi bỏ đi là tôi chấp nhận mọi đau thương mất.
Ông không cần bận tâm về mẹ con tôi. Ông về đi.
– Xuân Mai! Hai mươi mấy năm qua tôi luôn sống trong ray rứt khổ đau.
Tôi biết mình là tên tội đồ đã huỷ diệt cả tương lai của em. Nhưng Xuân
Mai ơi cho đến giây phút này tôi vẫn còn có thể nói với mình rằng:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.