TÌNH YÊU THẦM LẶNG - Trang 24

– Tôi đã nói là không được. Ngoại trừ khi ...

– Thế nào thì anh mới chịu hả?

– Tôi chết.

Giọng cậu gọn gàng nhưng làm mợ hốt hoảng:

– Anh đừng có nói gỡ như thế không nên. Thôi thì nuôi thì nuôi. Tôi cũng
chiều theo ý anh mà ráng chịu cực khổ vậy.

Duy Thanh rúc trong kẹt, ôm đứa em trai mà nước mắt chảy dài.

– Em ơi! Tội nghiệp cậu quá.

Đứa em song sinh của anh cũng ôm anh mà khóc:

– Anh ơi! Phải chi ba mẹ mình đừng chết hả anh.

Duy Thanh mếu máo:

– Ừ! Phải chi ba mẹ chúng ta còn sống. Chúng ta đâu có khổ thế này.

Không ngờ lời nói của cậu lại là điều dự đoán. Một tai nạn lại ập đến gia
đình cậu khi đang thi công trên lầu cao. Giàn giáo bị sập, cậu té xuống chết
ngay tại chỗ.

Tang thương lại ập đến tang thương. Và tang chế lại phũ lên đầu của đứa
trẻ.

Mặc dầu chủ thầu cũng lo an táng và đền bù cho mợ. Nhưng quá đau đớn
trước cái chết thương tâm của chồng. Mợ anh đổ trút lên đầu hai anh em

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.