TÌNH YÊU THẦM LẶNG - Trang 39

– Không ai bắt buộc Duy Thanh cả. Tất cả là do Duy Thanh tự nguyện.
Mỹ Tâm chau mày:
– Tự nguyện. Duy Thanh tự nguyện sao?
Bác sĩ Vĩnh khẽ gật:
– Phải. Tất cả là do Duy Thanh hoàn toàn tự nguyện.
– Nhưng nếu thầy không đồng ý thì một mình anh ấy đâu có thể thực hiện
một việc nghiêm trọng như thế.
– Thầy không thể không tán thành. Bởi vì đó là một giải pháp tốt.
– Vậy thầy có nghĩ đến cảm nghĩ của em hay không?
– Có.
– Thầy nghĩ thế nào về em?
– Em là một bác sĩ. Lương tâm và y đức eủa một bác sĩ sẽ giúp em hiểu ra
vấn đề này. Thầy tin em sẽ dễ dàng chấp nhận.
– Thưa thầy! Em là một bác sĩ lúc nào em cũng tận tụy phục vụ bệnh nhân.
Em luôn trau dồi nghiệp vụ, đem kinh nghiệm của mình để xoa dịu mọi cơn
đau của bệnh nhân. Nhưng thầy ơi ...
Mỹ Tâm gần như muốn khóc. Thầy Vĩnh im lặng để cô trút hết tâm sự của
mình. Mỹ Tâm thấy bác sĩ Vĩnh không có ý cắt lời nói của mình. Cô nói
tiếp:
– Thưa thầy! Em có thể làm tất cả vì bệnh nhân. Nhưng em không thể hy
sinh cho bệnh nhân tình yêu của mình. Em không thể mất Duy Thanh được
thầy ơi.
– Sao lại là mất chứ? Đây chỉ là một phương án để tạm thời giúp Thục
Nhiên vượt qua cơn hoảng loạn thôi. Rồi cô ấy sẽ hồi phục, sẽ nhận ra Duy
Thanh không phải là Duy Sơn.
– Nhưng nếu như cô ấy không tỉnh? Duy Thanh sẽ phảỉ ở bên cô ấy suốt
đời hay sao? Em không đồng ý. Em không đồng ý thầy ơi.
– Mỹ Tâm, em nên bình tĩnh lại. Em nên nghĩ đến tâm trạng của Duy
Thanh.
– Chính vì yêu, vì nghĩ đến anh ấy nên em mới không dám mạo hiểm. Em
sợ ngọn lứa tình bốc cháy, em sẽ mất Duy Thanh.
– Đã yêu thì phải tin nhau. Em yêu Duy Thanh, em phải đồng tâm hiệp lực

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.