TÌNH YÊU THẦM LẶNG - Trang 43

Thục Nhiên nhìn anh đăm đăm rồi chợt hỏi:
– Sao anh lại mặc áo bác sĩ hả Duy Sơn?
Duy Thanh hơi bối rối trước sự phát hiện của Thục Nhiên. Anh thầm trách
mình sơ suất không dự đoán được sự tinh tế của Thục Nhiên. Nhưng Duy
Thanh đã nhanh tới trả lời thắc mắc của Thục Nhiên.
– Anh mượn áo của bác sĩ ở đây.
– Tại sao anh lại phải mượn áo của bác sĩ?
– Đây là phòng săn sóc đặc biệt. Chỉ duy nhất một người được quyền ở lại
săn sóc bệnh nhân không có áo bác sĩ, anh làm sao mà vào thăm em được.
Thục Nhiên gật gù:
– Thì ra là thế.
Duy Thanh mừng thầm vì Thục Nhiên đã chịu nghe lời giải thích của anh.
Đây cũng là kinh nghiệm của anh khi đóng giả Duy Sơn.
– Duy Sơn, tại sao em lại ở đây vậy anh?
– Em bị va chạm vùng đầu nên cần nằm đây điều trị.
Thục Nhiên đưa tay vuốt nhẹ lên đầu của mình. Cô hốt hoảng:
– Đầu của em. Sao thế này? Tóc của em đâu rồi Duy Sơn?
Duy Thanh mừng thầm vì Thục Nhiên đã có sự nhận biết. Duy Thanh ôn
tồn giải thích:
– Hôm đó anh đưa em về ra mắt ba mẹ anh. Trên đường về thì xảy ra tai
nạn.
Vì cần giải phẫu nên bác sĩ cắt mái tóc của em. Đừng lo. Không sao đâu.
Vài tháng nữa, tóc em lại dài, lại đẹp ra.

Nghe nói đến tai nạn. Hình ảnh cũ lại diễn ra trong đầu Thục Nhiên. Cô sợ
sệt ôm lấy anh hỏi:
– Có thật là anh không hả Duy Sơn? Chính mắt em thấy anh đã ...
Duy Thanh đưa tay chặn môi Thục Nhiên:
– Dừng nghỉ ngơi lung tung nữa. Anh đã bảo là mình không sao mà. Em
nhìn anh nè. Mặt mũi chân tay vẫn còn nguyên vẹn. Có sao đâu.

Thục Nhiên khẽ nắm lấy anh. Nhưng để chứng thực lời nói của anh. Cô lại

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.