TÌNH YÊU THẦM LẶNG - Trang 45

– Mong rằng đây là sự thật. Đừng dối gạt em nhé Duy Sơn!

Thì ra trong mơ hồ của trí não, Thục Nhiên vẫn nhận ra điều bất ổn. Cô
không mất trí nhớ hoàn toàn. Cô còn nhớ Duy Sơn bởi vì tình yêu trong cô
quá bao la, vĩ đại, quá sâu nặng cùng Duy Sơn. Chỉ có thể chết đi mới xóa
nhòa.

Duy Thanh cảm động trước tình yêu tha thiết của Thục Nhiên, có lẽ Duy
Sơn cũng thế. Anh cũng rất yêu, yêu sâu nặng Thục Nhiên. Bây giờ anh
đang đóng giả Duy Sơn. Nếu anh lạnh nhạt quá, thì với sự tinh tế của Thục
Nhiên. Cô sẽ dễ dàng nhận ra ngay.
Duy Thanh xoa nhè nhẹ lên mái tóc lổm chổm của Thục Nhiên. Biết mình
đã không còn mái tóc dài óng mượt Thục Nhiên ra vẻ thẹn thùng. Cô hỏi
ngây thơ:
– Mai mốt này tóc em có dài ra không?
– Có chứ. Tóc em sẽ dài, sẽ óng mượt hơn xưa để làm xao xuyến lòng anh.
– Anh không chê em chứ?
– Không! Không bao giờ! Trong mắt anh, em bao giờ cũng đẹp, cũng làm
anh xao động ngây ngất cả tâm hồn.
Thục Nhiên khẽ xoa tay trên ngực áo anh:
– Anh đã biết cách nói năn hoa mỹ dỗ ngọt em từ bao giờ vậy Duy Sơn?
Duy Thanh giật mình. Bởi vì anh làm sao biết được ngày xưa Duy Sơn và
Thục Nhiên cư xử với nhau thế nào? Anh đành cười chống chế:
– Con người có lúc phải tiến bộ chứ em.
– Em rất thích sự tiến bộ đó.
– Nếu sự tiến bộ đó của anh làm cho em vui thì anh hứa là sẽ tiến bộ mãi.
– Có tiến bộ thì cũng vừa thôi nghe.
– Tại sao thế – Vì như thế sẽ có nhiều cô si mê. Em đâu có giành lại với họ.
Em sẽ mất anh. Mà mất anh thì em không sống nổi.
Trước lời nói chân tình của Thục Nhiên, Duy Thanh không kiềm nổi sự xúc
động trong lòng mình. Anh không còn là bác sĩ Duy Thanh mà đã là một
Duy Sơn thực thụ. Anh khẽ xoa nhè nhẹ lên đôi má mịn màng của Thục

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.