TÌNH YÊU THẦM LẶNG - Trang 99

nhẹ cô vào lòng mình:
– Em đã chuẩn bị để ngày mai về ra mắt ba mẹ anh chưa?
Thục Nhiên dẫu môi:
– Em biết làm gì để mà chuẩn bị chứ? Em tin là ba mẹ anh thương anh thì
sẽ thương luôn cả em nữa. Em cứ như thế này mà đến thôi. Người thật việc
thật, tấm lòng chân thật tất nhiên sẽ cảm động ba mẹ mà thôi.
– Em tự tin thế sao?
– Vậy chẳng lẽ anh phải đi hoá trang sao?
– Như vậy thì không phải.
Thục Nhiên véo vào mũi Duy Sơn:
– Xem ra anh còn căng thẳng hơn em nữa. Thôi đi về ngủ một giấc đi để
sáng mai chúng ta cùng về quê thăm ba mẹ. Chỉ là một cuộc viếng thăm
thôi mà. Đâu có gì mà anh lo sợ quá vậy?
– Biết rằng thế nhưng sao trong lòng anh lại cứ thấy nao nao. Thục Nhiên!
Anh có một linh cảm chẳng lành.
– Nếu anh thấy bất an thì mình dời hoãn lạí\ ngày về đi anh.
– Bộ em muốn ba mẹ phải nổi giận mà lên tiếng từ anh sao mà bảo thế.
Anh đã điện về nhà rồi. Ba mẹ rất nôn nóng muốn gặp mặt con dâu đó.
– Ba mẹ anh nôn nóng hay là anh nôn nóng muốn cưới vợ hả?
– Cũng như nhau thôi. Tuy anh không phải con ruột nhưng ba mẹ thương
anh còn hơn cả thế. Người luôn mong anh lập gia thất để có cháu nội mà
bồng ẵm.
– Làm cha mẹ ai cũng như nhau cả. Đều mong con cái mình thành danh.
Duy Sơn thở dài thườn thượt. Thục Nhiên ân cần:
– Duy Sơn! Anh có tâm sự à?
– Cứ mỗi lần nhắc đến gia đình anh lại nhớ đến nguồn cội của mình. Ba mẹ
anh đã chết nhưng anh còn một người anh trai song sinh. Anh mong muốn
được gặp anh của mình.
– Em tin là lòng thành của anh sẽ được trời cao thương tưởng. Anh em của
anh sẽ được đoàn tụ, thoả lòng hoài vọng nhớ mong.
Anh cũng luôn tin như thế. Anh luôn day dứt với chính mình, không biết
anh của anh có được hạnh phúc như anh. Được thương yêu và thành đạt

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.