TIX-TU NGÓN TAY CÁI XANH - Trang 42

CHƯƠNG 12: VÌ SAO CÁI TÊN MI-RƠ-POAN

KÉO DÀI RA

C

ó lẽ bạn nghĩ rằng người lớn bắt đầu nghi ngờ và họ lập luận một

cách đơn giản rằng: “Bao giờ cũng vậy, hễ hôm trước Tix-tu đi qua chỗ nào
là hôm sau chỗ ấy mọc đầy hoa một cách bí ẩn. Vậy thì việc ấy do Tix-tu
gây ra. Phải giám sát cậu ta”.

Bạn nghĩ thế vì bạn biết Tix-tu có đôi ngón tay cái xanh. Người lớn,

như tôi đã thưa với bạn, bao giờ cũng mang những ý nghĩ có sẵn và hầu
như không tưởng tượng nổi rằng có cái gì khác tồn tại ngoài những cái mà
họ đã mất.

Thỉnh thoảng đột ngột xuất hiện một anh chàng phát hiện ra một cái

chưa hề ai biết; tức thì thiên hạ cười vào mũi anh ta; thậm chí có khi người
ta còn quẳng anh ta vào tù vì tội phá rối trật tự của ông Tru-na-đix; sau đó,
khi nhận ra rằng anh ta nói đúng, họ bèn dựng tượng anh ta, nhưng anh ta
đã chết. Và họ gọi anh ta là một thiên tài.

Năm ấy ở Mi-rơ-poan chẳng có thiên tài nào để lý giải cái chuyện

hoa đột nhiên nở không lý giải nổi. Hội đồng thành phố hết sức bối rối.

Hội đồng này phần nào cũng giống như bà nội trợ của thành phố. Nó

có nhiệm vụ giữ gìn sạch sẽ cho các hè đường, chỉ chỗ cho trẻ em chơi, chỉ
chỗ mà người ăn mày có thể xin bố thí, và biết đêm đến sẽ cho ô-tô buýt đỗ
ở đâu… Nhiệm vụ tối cao của hội đồng là không cho phép mất trật tự.

Nhưng thành phố Mi-rơ-poan đang mất trật tự. Không làm sao có

thể biết trước rằng một vườn hoa lớn hay nhỏ lúc nào sẽ xuất hiện và xuất
hiện ở đâu. Hoa mọc trùm lên tất cả các công trình công cộng. Nếu hội
đồng thành phố khoanh tay bất lực trước những chuyện dị thường ấy thì
thành phố hết còn là thành phố.

- Không, không, không thể được! – Các thành viên hội đồng thành

phố họp phiên bất thường cùng kêu lên.

Người ta đã bàn đến chuyện phá hết hoa đi.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.