TOBIE LOLNESS ĐÔI MẮT ELISHA - Trang 100


Cuối cái ngày nhẹ nhàng ấy, Nils lên đường một mình. Cũng trong tối đó,

cậu về đến chân túp lều treo cao. Khi mở cửa, cậu nhìn thấy những vệt tuyết
dài trên ván sàn. Ai đó đã vào khi cậu đi vắng.

Nils bật đèn. Trong chiếc ghế bành của cậu, một người đàn ông đang ngồi

trước tấm bản đồ to tướng vẽ những khu rừng địa y. Hắn quay lưng lại phía
cậu.

- Anh đi đâu về đấy? người đàn ông hỏi.
- Noël mà, Nils trả lời.
- Hôm nay ư?
- Ừ, hôm nay.
- À...
- Tôi ở nhà nạn, Nils nói tiếp.
- Bà cô tôi chẳng thích Noël. Tôi sống với bà hồi nhỏ, vì thế tôi thường

không tổ chức Noël. Nhưng tôi biết những người tiều phu, họ rất gắn bó với
các phong tục truyền thống...

Người đàn ông quay lại phía Nils. Đó chính là Léo Blue. Hắn nói:
- Tôi đi ngang qua. Tôi trèo lên đây.
Nils nhìn hắn không cử động. Léo mặc bộ trang phục mùa đông làm bằng

lớp da bụng màu đen của ong bầu. Ô cửa sổ phủ đầy tuyết và gió rít xung
quanh túp lều treo cao. Âm thanh đó tựa như tiếng kêu eo éo của đám trẻ
đang ném những viên tuyết vào cửa kính.

- Tôi đã nói với anh là đừng đến đây rồi mà, Nils Amen thì thầm. Không

nên để người ta nhìn thấy chúng ta gặp nhau.

Họ siết chặt tay nhau.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.