TOBIE LOLNESS ĐÔI MẮT ELISHA - Trang 98

Nhưng, trong cái nhóm nhỏ trốn tận sâu trong rừng Amen này, có cả

nghìn thứ gia vị để biến bữa ăn thành một niềmô bờ bến: cha mẹ, ông bà, cô
cháu gái nhỏ, một người bạn tưởng chừng đã mất tích, những chiếc bánh
ngon, những người vắng mặt mà họ đang nghĩ tới, sự tái hòa hợp, lửa trong
lò, ai đó đang chuẩn bị đón Noël một mình, tuyết rơi ngoài cửa sổ, sự mong
manh của hạnh phúc, vẻ đẹp của Mia, rượu vang dịu, những kỷ niệm chung
và khúc dồi thịt.

Không thể tưởng tượng nổi, từng ấy thứ trong một căn phòng bé tẹo mà ở

đó một con rệp cũng không có chỗ để đứng.


Tobie đã hiểu cái giỏ đồ ăn mà Nils chia cho cậu từ đâu ra. Trong bữa ăn,

mọi người kể với cậu rằng những thành viên khác của gia đình Asseldor ở
lại trang trại để bảo vệ Mano. Đặc biệt, cậu biết được tranh trại Seldor cũng
như toàn bộ Đại Thụ giờ ra sao. Những con người trên cao và ở cành nhánh
đang sống trong sợ hãi và thiếu thốn. Họ bị vây dồn trong các khu trại cũ
bao quanh bởi hố sâu và tường cao để phòng ngừa những mối nguy hiểm
không có thực. Gần cái hố của Jo Mitch, dòng người khốn khổ kéo dài đến
xin một chút mạt cưa về nấu những món canh không mùi không vị.

Pol Colleen đã không nói dối. Các cành cây đang trong tình trạng báo

động. Dấu hiệu ngày tàn đã bắt đầu xuất hiện.

Bất kỳ bác sĩ có năng lực nào, sau khi nghe bệnh cho Đại Thụ, cũng sẽ

nói: "Rồi, bây giờ, không phải chuyện đùa nữa. Mọi người nên dừng tất cả
lại. Cứ dành năm mươi năm nghỉ ngơi để nhìn mây bay. Và rồi chúng ta sẽ
gặp lại nhau."


Khi Tobie còn lại một mình trước mặt Mia vì những người khác ra ngoài

xem Tuyết trượt bằng đôi bốt nhỏ trên một dòng suối đã đóng băng, cậu
mới dám nói:

- Em muốn hỏi chị...
Mia mỉm cười với cậu. Cô biết là cậu muốn hỏi gì. Cô không đợi cậu hỏi

hết câu.

- Hắn đã đến tìm cô bé...

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.