TOBIE LOLNESS ĐÔI MẮT ELISHA - Trang 114

Câu chuyện bắt đầu vào đêm Noël, trong một buổi hòa tấu thầm lặng.
Từ khi bị cấm chơi nhạc, những thành viên nhà Asseldor thỉnh thoảng lại

cùng nhau ngồi trong căn phòng lớn của trang trại để chơi âm thầm. Mỗi
người một nhạc cụ: trống, lục lạc, kèn a-ka-ri-nét hoặc olông-xen... Ông
Asseldor vừa bắt nhịp vừa giậm chân và buổi hòa tấu bắt đầu.

Cả nhà Asseldor thông thạo âm nhạc đến nỗi họ vẫn nghe thấy nhạc mà

không cần âm thanh. Cây vĩ không chạm vào dây đàn olông-xen. Hơi
không luồn vào chiếc kèn a-ka-ri-nét của Maï. Người ta chỉ nghe thấy tiếng
chân của người cha đập nhịp trên sàn nhà. Bà mấp máy môi lời bài hát.


Tổ quốc tôi là một chiếc lá chết
Bay tới một thế giới xa lạ
Tại sao vẫn còn ở đó nhảy nhót
Trên tuyết phủ cành trụi?
Tổ quốc tôi là một chiếc lá chết...

Âm nhạc như xé ruột. Maï vừa chơi vừa nhắm nghiền mắt. Còn người

anh cả Milo, nước mắt rớt xuống tận cổ.

Gia đình Asseldor không chơi gì ngoài những điệu nhạc bi ai. Đã qua rồi

những khúc nhạc sớm, những bài hát ru, những điệu nhảy và những khúc
nhạc chiều.

Mô cảm thấy ngạt thở dưới sức nặng của nỗi tuyệt vọng. Cậu không còn

nhận ra gia đình mình nữa. Cái gì đó đã tắt lụi trong ngôi nhà chứa đựng
biết bao kỷ niệm hạnh phúc này.

Bà Asseldor tiếp tục mấp máy môi hát. Bà hát một đoạn khác, buồn hơn.

Đoạn này so sánh cành cây của họ giống như một giá treo cổ. Chẳng có gì
vui nhộn cả.

Sự nổi dậy của Mô bắt đầu bằng một nốt nhạc câm lạc điệu.
Ông Asseldor ngắt dàn nhạc.
- Chuyện gì xảy ra vậy? Ông hỏi.
Ngay cả trong im lặng, trước mặt ông, một nốt nhạc sai cũng làm ông

bàng hoàng.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.