TOBIE LOLNESS ĐÔI MẮT ELISHA - Trang 27

Người ta có cảm tưởng đang xem một màn kịch dở ẹc. Củ Khoai luôn

làm quá mỗi cử chỉ của mình.

- Lính! Krolo lại rú lên.
Nếu bảo bọn trẻ con thử làm bộ ngạc nhiên, bọn chúng s diễn tốt hơn rất

nhiều so với những gì mà Củ Khoai làm lúc đó.

Hắn quay đầu về phía Rolok, rồi đột nhiên vươn dài cổ và giương mắt

nhìn, rồi hắn kêu "Ồ!", "À!", hai tay ôm cằm ra vẻ sững sờ, hai cánh tay giơ
lên trời, rồi áp vào tim, quỳ gối xuống, lại đứng dậy, hắn cứ diễn đi diễn lại
như vậy nhiều lần, không khác gì con rối và những diễn viên tồi nhất.

Bất cứ kẻ ngu đần nào cũng nhận ra rằng Củ Khoai đang chuẩn bị một

đòn tệ hại. Nhưng Rolok lại không phải bất kỳ kẻ ngu đần nào. Hắn là một
nhà vô địch, một nghệ sĩ, một thiên tài ngu đần! Vì vậy, hắn chẳng mảy
may nghi ngờ gì.

Củ Khoai kêu lên:
- Phời cao xanh ơi! Phời ơi! Ai đang bị treo phế này?
- Tao đây, Rolok đau khổ trả lời.
Củ Khoai tiến chân phải lên và cứ nói một câu, hắn lại vung tay ra phía

trước.

- Ồ! Gì thế này! Xem này! Ôi phời! Có phải phỉ huy của tôi không? Con

quái vật nào đã làm phỉ huy đễn nông phỗi này?

Hắn nghe được đâu đó từ "trận lôi đình" và nghĩ rằng đó là một loại quái

vật với những bàn chân đầy lông lá và một cái chùy.

- Đến giúp ta đi Củ Khoai! Rolok kêu lên.
- Phôi đến, phôi bay, phôi chạy đến đây! Phôi phẽ cứu ông chủ của tôi.
Củ khoai vẫn khoa chân múa tay, lải nhải và nhảy loi choi như cào cào

động đực, hắn tiến lại gần đôi bàn chân của Rolok. Đến đúng đó, hắn dừng
phắt lại.

Lần này diễn ra một màn kịch lớn đầy xúc động. Củ Khoai lau mắt, làm

bộ run run môi và nói trong khi mắt hắn dán vào chỗ bàn chân của tên chỉ
huy đang bị kẹt:

- Cái gì phế này? Con quái vật vẫn theo chân tôi!
Đây là phần thứ hai cảm xúc xâm phiếm lòng tôi.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.