TỘI ÁC CỦA HUÂN TƯỚC ARTHUR SAVILE VÀ CÁC TRUYỆN NGẮN KHÁC - Trang 93

của ngài Simon, nhưng cuối cùng họ đều thống nhất rằng chỉ cần khắc trên
đó những chữ cái đầu của tên người quá cố và những câu thơ trên cánh cửa
thư viện. Nữ Công tước mang theo những bông hồng đáng yêu rải lên ngôi
mộ. Sau khi đứng lặng trong giây lát, họ đi về phía đường hầm đổ nát của
khu nhà nguyện cũ. Nữ Công tước ngồi xuống một chiếc cột đổ khi chồng
nàng vừa gối đầu lên chân nàng vừa thưởng thức một điếu xì gà và ngước
nhìn đôi mắt đẹp của nàng. Bất chợt, chàng vứt điếu thuốc đi, cầm tay nàng
và nói: “Virginia, một người vợ không nên giữ bí mật nào với chồng mình
cả.”

“Cecil thân yêu, em chẳng có bí mật nào giấu anh hết.”

“Có, có đấy,” chàng đáp, miệng cười mỉm. “Em chưa bao giờ nói với

anh về những gì xảy ra khi em bị nhốt với con ma.”

“Em chưa từng nói với ai cả, Cecil à,” Virginia nói nghiêm trang.

“Anh biết, nhưng em nên kể cho anh chứ.”

“Xin đừng hỏi em nữa, Cecil, em không thể nói với anh được. Tội

nghiệp ngài Simon, em nợ ngài ấy rất nhiều. Ông ấy cho em biết Sự Sống là
gì, và ý nghĩa của Cái Chết, và tại sao Tình Yêu lại mạnh hơn cả Sự Sống
lẫn Cái Chết.”

Chàng Công tước nhỏm dậy và hôn vợ đầy âu yếm.

“Chừng nào em còn yêu anh, thì em cứ giữ bí mật ấy của mình,” chàng

thì thầm.

“Em luôn yêu anh mà, Cecil.”

“Ngày nào đó, em sẽ kể chuyện này cho những đứa con của chúng ta

chứ?”

Và khuôn mặt của Virginia ửng hồng.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.