TÔI DU HÀNH MỘT MÌNH - Trang 192

33

T

om-Erik Sørlie, một cựu binh Na Uy trong cuộc chiến Afghanistan

đang ngồi bên cửa sổ phòng khách thì thấy hai xe cảnh sát đỗ bên đường
dưới nhà ông và bắt đầu chăng dây dựng rào cấm. Ông lấy ống nhòm từ
trên bàn cà phê, điều chỉnh ống kính tới khi các sĩ quan vào đúng tiêu cự.
Cả ngày ông đã nghe đài nội bộ của cảnh sát như ông thường làm và biết đã
có chuyện xảy ra. Hai bé gái đã bị giết, ông nghĩ hai đứa khác đang mất
tích và bây giờ cảnh sát quyết định kiểm tra toàn bộ các ngả đường ra khỏi
Oslo. Ông lại xoay ống kính. Các sĩ quan cảnh sát đội mũ sắt, mang súng
ngắn loại Heckle&Koch MP5 - ông biết rõ về súng đạn vì chính ông đã sử
dụng chúng nhiều lần. Sĩ quan cảnh sát có vũ trang dựng xong bốt kiểm tra
và lúc này đang chặn các xe lại. May cho các lái xe, ngày vẫn còn sớm.
Phần lớn xe chạy vào thủ đô, chứ không phải ra.

Ông đặt ống nhòm xuống, vặn to ti vi. Ti vi nhà ông lúc nào cũng mở.

Cũng như máy tính của ông. Và bộ đàm của cảnh sát. Ông thích theo dõi
tình hình, thích có thông tin. Nó là cách ông cảm thấy đang sống khi không
còn là một phần trong các hoạt động nữa.

Lex, con chó nhỏ của ông cựa quậy mãi trong ổ trước khi chạy đến chỗ

ông. Nó nằm dưới chân ông, ngoẹo đầu, lưỡi thè dài. Con chó giống Alsace
này muốn được đi dạo. Tom-Erik Sørlie xoa đầu nó, cố không rời mắt khỏi
màn hình. Một nữ phóng viên đài TV2 cầm micro xuất hiện trước máy
quay. Khu nhà ở Skullerud ở phía sau lưng cô. Cảnh sát chăng dây cấm
đường, ở đó một cô bé đã bị mất tích, ông nghe tin này cách đây một tiếng,
ông đứng dậy, nắm vòng cổ của con chó giống Alsace, dẫn nó xuống cầu

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.