TÔI DU HÀNH MỘT MÌNH - Trang 304

“Bắt đầu nghe có lý,” Munch nói, xoay lại nhìn toàn đội. “Quá thông

minh. Một phụ nữ. Tôi tin điều đó. Tôi có thể thấy. Vậy những phụ nữ nào
chúng ta đã điều tra?”

“Người phụ nữ có mắt hai màu khác nhau,” Ludvig nói.
“Người ở nhà thờ ư?” Curry hỏi.
“Nhân viên Nhà Dưỡng lão Høvikveien,” Gabriel nói.
Mia nhìn Ludvig Grønlie.
“Có gì không? Có liên quan gì không? Di động của Veronica Bache thế

nào?”

“Tôi xin lỗi, vẫn chưa có gì. Chúng tôi đang tiếp tục kiểm tra,” Ludvig

Grønlie nói.

“Ôi, lạy Chúa, tôi chậm chạp quá,” Mia hét lên.
“Gì thế?”
“Charlie. Charlie Brun.”
“Ai?” Munch hỏi.
“Một người bạn. Anh ấy có một câu lạc bộ dành cho người biến thái ở

Tøyen. Anh ấy nói với tôi về cô ta. Người phụ nữ có mắt hai màu khác
nhau. Anh ấy thấy cô ta vài lần. Trời ơi, tôi đúng là kẻ ngu ngốc.”

“Mời anh ta đến,” Munch nói. “Chúng ta phải tìm bằng được người phụ

nữ này. Ai dám nói có thể cô ta không phải người phụ nữ trong bức phác
họa, người mà nhân chứng của chúng ta ở Skullerud nhìn thấy. Lạy Chúa,
cũng lâu đấy, nhưng tại sao không thử? Chúng ta để anh chàng Charlie này
gặp từng người phụ nữ có tên trong danh sách, những người có khả năng
trả tiền điện thoại của bà Veronica Bache sau khi bà đã chết. Toàn bộ nhân
viên nhà dưỡng lão và bất cứ ai liên quan tới nhà thờ này. Và nếu tìm được,
hãy kiểm tra với ông già về hưu xem có phải đúng người phụ nữ ấy
không.”

Khi Mia ra cửa, Anette kéo cô sang bên.
“Chị có chắc về việc này không?” Anette thì thầm.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.