TÔI DU HÀNH MỘT MÌNH - Trang 34

phải cảm ơn Ga Trung tâm Oslo về một việc: những ngày chìa khóa trao
tay trong các khu phố vắng hoặc ngõ cụt đã hết. Bây giờ tất cả những gì
hắn cần là mã mở khóa. Gã đàn ông với hình xăm đại bàng bấm các số trên
phím, nghe cạch một tiếng khi ngăn tủ mở ra. Vẫn như mọi khi, chiếc
phong bì màu nâu quen thuộc đang nằm ở đó. Hắn lấy phong bì ra, cố
không nhìn quanh để tránh thu hút sự chú ý, vì hắn biết có các máy quay
gắn xung quanh, sau đó mở cặp, nhanh chóng nhét phong bì vào trong. Hắn
nhếch mép cười khi thấy lần này nó nặng hơn. Phi vụ cuối cùng của hắn.
Đã đến lúc rửa tay gác kiếm. Hắn rời khu gửi đồ, lên cầu thang, tiếp tục đi
qua ga tới tiệm Burger King, vào một ngăn trong nhà vệ sinh nam và khóa
cửa lại. Hắn mở cặp, lấy chiếc phong bì; hắn không thể đợi được nữa. Hắn
toét miệng cười khi thấy số tiền trong phong bì. Nhiều hơn số đã thỏa thuận
là 200 cua ron như hắn vẫn yêu cầu. Còn có một túi bột trắng nhỏ. Gã đàn
ông có hình xăm đại bàng mở chiếc túi ni lông trong suốt, cẩn thận nếm
chất bột trắng, nụ cười trên mặt càng rạng rỡ hơn. Hắn không biết khách
hàng của hắn là ai, nhưng rõ ràng các mối liên hệ hoặc thông tin của người
này không có vấn đề gì cả. Những người quen gã đều biết rõ tình yêu lớn
của gã dành cho chất bột màu trắng này.

Hắn rút điện thoại, gửi tin trả lời như mọi lần.

OK. Cảm ơn.

Bình thường hắn không nói cảm ơn - đây chỉ đơn thuần là công việc,

không có gì cá nhân, nhưng lần này hắn không thể dừng được vì chỗ tiền
thưởng kia. Mất vài giây trước khi có tin nhắn trả lời.

Chúc vui vẻ.

Gã đàn ông với hình xăm đại bàng mỉm cười cho phong bì cùng túi bột

vào cặp và trở lại phòng đợi.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.