TÔI DU HÀNH MỘT MÌNH - Trang 61

con trai. Nó quyết định không lâu nữa sẽ làm chuyến thám hiểm nho nhỏ,
giống bọn con trai trong Chúa Ruồi không có người lớn cùng đi. Lén ra
khỏi nhà, nhét chút ít đồ ăn và cây đèn pin vào túi xách, và đến Litjønna.
Nó biết đường. Phải tận mắt xem mọi thứ người ta nói về cái trang trại,
những dãy hàng rào mới và nhiều thứ khác có đúng không. “Rất thú vị và
đầy tính giáo dục”
- nó sực nhớ lời ông thầy Ngữ văn cũ nói trong giờ học.
Ông ta hay nói những thứ chúng sắp học sẽ rất thú vị và đầy tính giáo dục,
vì vậy chúng phải ngồi im và lắng nghe, nhưng rốt cuộc chẳng khi nào như
thế, không thú vị và cũng chẳng có hiệu quả giáo dục gì vì nó không nhớ
được gì từ những bài học ấy. Rồi nó chợt nhớ ông nó có lần đã nói khi hai
ông cháu đi chơi trên chiếc Volvo cũ màu đỏ: không phải ai cũng thích hợp
để có con; một số người sẽ không bao giờ trở thành bố mẹ. Và nó chợt
nghĩ: giáo viên có lẽ cũng thế? Một vài người không thích hợp làm giáo
viên, và điều đó giải thích vẻ mặt buồn bã của họ mỗi khi bước vào lớp.

Dòng suy nghĩ của nó bị tiếng sột soạt trong các bụi cây trước mặt làm

gián đoạn. Đột nhiên em nó từ đâu hiện ra với vẻ mặt kỳ lạ, phía trước quần
ướt sũng.

“Torben? Em sao thế?”
Thằng em nhìn nó với vẻ thất thần.
“Trong rừng có một thiên thần đang treo trên cây.”
“Cái gì?”
“Có một thiên thần đang treo trên cây trong rừng.”
Tobias quàng tay ôm em, thấy em nó vẫn đang còn run.
“Em bịa ra chuyện này phải không, Torben?”
“Không. Cô ấy vẫn còn treo ở đấy.”
“Em dẫn anh tới đó đi.”
Thằng em ngước mắt nhìn anh.
“Cô ấy không có cánh, nhưng chắc chắn là một thiên thần.”
“Dẫn anh đi xem,” Tobias nghiêm nghị nói, đẩy thằng em qua đám cây

linh sam.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.